Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013

ĐƯỢC LÀ ĐƯỢC

  Sng mt kiếp người, bình an là được . 
  Xe đp, xe máy, ô-tô, 2 bánh, 4 bánh, đi được là được.
  Tin ít, tin nhiu, đ ăn là được.   
  Người xu, người đp, coi được là được.                                   
  Chồng  béo chồng gầy, người già, người tr, min khe là được
  Nhà giàu, nhà nghèo, hòa thun là được.                                   
  Ông xã v tr, min v là được.                                           
  Bà xã càu nhàu, chăm lo là đ
ược.                                         
 
Khi con còn nh, dy d tht nghiêm,                                     
  Tiến sĩ cũng được, công nhân cũng được,                                     
  Sau khi tr
ưởng thành, ngoan ngoãn là được. 
  Nhà to, nhà bé, được là được.                                           
  Hàng hi
u hay không, mc được là được. 
  Tt c phin não, biết x là được.                                       
  Kiên trì c
chp, b xung là được.                                       
  S
ng mt kiếp người, bình an là được.                                     
  Không ph
i có tin, mun gì cũng được.                                   
  Tâm t
t, vic tt, đi s mnh được.                                     
  Ai đúng, ai sai, Tr
i biết là được.                                   
  Tu phúc, tu thân, ki
ếp sau là được                                     
  Thiên đ
a vn vt, có duyên là được   
  Có rt nhiu vic, làm được là được                                   
  Nói nhiu như vy, hiu được là được.  

VND (st)                                  

Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013

Ngậm ngùi vĩnh biệt Nhạc sĩ Phạm Duy

Nhạc sĩ Phạm Duy đã trút hơi thở cuối cùng vào trưa ngày 27/1 ở tuổi 92

Ngậm Ngùi
Thơ Huy Cận , Phổ nhạc : Phạm Duy


Nắng chia nửa bãi; chiều rồi...
Vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá rầu.
Sợi buồn con nhện giăng mau;
Em ơi ! Hãy ngủ... anh hầu quạt đây.
Lòng anh mở với quạt này;
Trăm con chim mộng về bay đầu giường.
Ngủ đi em, mộng bình thường !
Ru em sẵn tiếng thùy dương mấy bờ...
Cây dài bóng xế ngẩn ngơ... --
Hồn em đã chín mấy mùa thương đau ?
Tay anh em hãy tựa đầu,
Cho anh nghe nặng trái sầu rụng rơi

Thứ Bảy, 26 tháng 1, 2013

Tết sắp đến rồi!






Gửi các bạn một vài hình ảnh và video pháo hoa đêm giao thừa tết tây ở Berlin năm 2013, chúc các bạn vui khỏe.

Nhớ bạn K22



CHƯA AI

Chưa ai từng đến cho tôi một bờ vai
Để khi mệt nhoài được gục đầu vào khóc
Chưa ai ôm tôi vuốt mơ màng vạt tóc
Cảm nhận được không...đâu đó thoáng sầu vương!

Chưa ai cho tôi chan chứa lời yêu thương
Từ đáy lòng dâng toàn những điều thành thật
Chưa ai tìm xem trong những điều còn mất
Níu giữ giúp tôi những thứ ngỡ xa xôi....

Chưa ai khiến tôi có lúc chẳng là tôi
Vì đối với họ,tôi trở thành tất cả!
Vẫn biết đường đời rẽ chia muôn vạn ngã
Vẫn kiếm tìm tôi không quản nẻo đường xa...

Chưa ai cho tôi kỉ niệm của hôm qua
Để tôi biết được cảm giác quên hay nhớ
Để tôi lắng nghe thổn thức lòng mình thở
Cảm giác mong chờ có rạo rực lắm không?

Chưa ai cho tôi một lần biết ngóng trông
Khi ngày trở giấc lục đêm tìm hình bóng
Chưa ai là bờ và muốn tôi làm sóng
Vỗ mãi ngàn năm,vỗ những nỗi nhớ mong..........

Cho đến bây giờ tôi vẫn hỏi tại sao
Chỉ chưa ai đến hay sẽ...không ai đến?
Có những con thuyền chẳng thể tìm được bến
Rong ruổi ngàn năm ru nỗi nhớ lênh đênh?

(P2T)
 



TH. sưu tầm.

Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2013

Các bạn thân mến!(2)


      Sau khi được sự động viên của các bạn về Video vừa làm, tôi gửi tiếp tặng các bạn Video của 2 năm trước ( Nhân dịp 1000 năm Thăng Long cả khối 10 đã gặp nhau tại Dân Tộc Quán) để xem lại cho vui nhé.
      Xin cám ơn các bạn đã xem và góp ý.
      Phạm Đức Khánh - 10A Nguyễn Trãi.
---------------------------------------
Đây là đường dẫn để xem Video: http://youtu.be/XEfhfssGGJw
----------------------------------------
     Nhân dịp 20/11 năm 2012 chúng tôi (10A) đến thăm và chúc mừng thầy Luân, tới thắp hương tưởng nhớ thầy Đăng.
     Có một vài bức ảnh chụp nhân dịp này xin tặng các bạn.
     Hôm trước trên Blog NguyenTraik22 các bạn có thấy bức ảnh chụp cảnh hoàng hôn trên hồ Tây đẹp không! Các bạn chỉ thấy cảnh, còn người chưa thấy đúng không, thật là thiếu sót nếu không tặng các bạn bức ảnh có cả người đây này! các bạn đoán xem ai nhé? một thành viên rất tích cực viết và đăng bài đấy!


   
                                            Ảnh tới thăm và chụp cùng gia đình Thầy Luân:


Tại nhà Thầy Đăng - Con trai Thầy Đăng tiếp 10A

Bức ảnh chụp Hoàng hôn Hồ Tây (đã đăng)

Bạn Dung đây các bạn ơi!







( Kỳ sau nếu các bạn không chán tôi sẽ làm tiếp Video Du lịch Sông Hồng tặng các bạn - các bạn còn nhớ bức ảnh này không?)

                                                                Ảnh Du lịch Sông Hồng đấy!


Một đoạn quay trên tầu Du lich Sông Hồng




BÍ QUYẾT GIỮ GÌN HẠNH PHÚC...
thật là giản dị !

Có một đôi vợ chồng được giải nhất trong cuộc thi: “Gia đình hòa thuận” sau 60 năm chung sống. Một phóng viên đã phỏng vấn về bí quyết giữ hạnh phúc gia đình. 
Người chồng : Đó là kinh nghiệm khi hai chúng tôi đi hưởng tuần trăng mật. Nàng cưỡi trên một con ngựa và đi dạo, khi con ngựa của nàng vấp ngã, nàng nhẹ nhàng nói: MỘT LẦN ! Đi một đoạn nữa, con ngựa của nàng lại vấp ngã, lần này nàng vẫn nhẹ nhàng : HAI LẦN ! Khi con ngựa của nàng vấp ngã lần thứ ba, nàng im lặng... rút súng ra và...BẮN CHẾT CON NGỰA ! Và khi tôi lên tiếng phản đối cách đối xử thô bạo của nàng thì nàng nhìn vào mắt tôi và nhẹ nhàng nói : MỘT LẦN...! Từ đó, chúng tôi luôn luôn sống HÒA THUẬN suốt 60 năm...



Bình Doan st

Thứ Năm, 24 tháng 1, 2013

Các bạn thân mến!

      Sau khi dự buổi lễ kỷ niệm 40 năm ra trường ở Thiên Sơn - Suối Ngà, trên đường về ở trên xe tôi có hứa với các bạn 10A sẽ gửi ảnh và video về buổi gặp mặt này. Ảnh tôi đã gửi rồi còn video hôm nay mới thực hiện được. 
       Vì quay bằng máy ảnh du lịch nên không được chuyên nghiệp. Lúc đầu tôi làm video dung lượng trên 8G, hình đẹp, chất lượng, nhưng  khi gửi lên mạng không được chấp nhận. Vì vậy tôi phải cắt xuống còn gần 1G. Do cắt xén nên phần tiếng  bị thiếu dễ bị phát hiện,  rất  mong các bạn thông cảm. 
        Nhân dịp sắp sang năm Quý Tỵ, xin chúc các bạn và gia đình sang  năm mới gặp vạn sự như ý. 
Phạm Đức Khánh - 10A.
----------------------------------------
Sau đây là đường dẫn để xem video này : 
http://youtu.be/Re0L2qporiA
Tôi cũng gửi tặng các bạn 10A bức ảnh chụp chung toàn khóa nữa nhé!






Một mùa đông

Lưu Trọng Lư

Ảnh minh hoa từ intenet
 
......
Ðôi mắt em lặng buồn
Nhìn thôi mà chẳng nói,
Tình đôi ta vời vợi
Có nói cũng không cùng.

Yêu hết một mùa đông
Không một lần đã nói,
Nhìn nhau buồn vời vợi
Có nói cũng không cùng.

Trời hết một mùa đông
Gió bên thềm thổi mãi
Qua rồi mùa ân ái,
Ðàn sếu đã sang sông.

Em ngồi trong song cửa
Anh đứng dựa tường hoa
Nhìn nhau mà lệ ứa,
Một ngày một cách xa.

Ðây là giải Ngân-hà
Anh là chim ô-thước
Sẽ bắc cầu nguyện ước
Một đêm một lần qua.

Ðể mặc anh đau khổ
Ái ân giờ tận số
Khép chặt đôi cánh song!
Khép cả một tấm lòng!
..........

Thứ Ba, 22 tháng 1, 2013

ẢNH HÀI HƯỚC

Chăm học hành

Dịch vụ mới


Trụ sở "dân phòng"?


Gan dạ hay liều lĩnh?


Nhìn sao cho xuể?


Trung-Hàn lẫn lộn


Nghe tên đã sợ


Chè "chó"?


Nơi tình yêu ra đi


"Dưới ấy" giá xăng cũng tăng cao


Xóm có tên lạ



Niên học 1000 năm
Châu Minh st

Hoa lan

.
Xuân về tới nơi rồi, xin gửi tới tất cả các thầy cô giáo và bạn bè mình lời chúc một năm mới an khang thinh vượng, mạnh khỏe nha.
TP rất thích hoa lan nên gửi tới các bạn mấy nhành hoa tự chụp.




Bông hoa móng rồng này cùng với hoa lan hồi xưa chúng ta hay bỏ trong cặp sách cho thơm, hì


Thứ Bảy, 19 tháng 1, 2013

Hoa dâm bụt ở Hawaii

Holly xin gửi tới các bạn vài bức ảnh hoa dâm bụt được chụp ở Hawaii – Nước Mỹ (nơi tôi đang sống) - bổ sung cho bộ sưu tập hoa dâm bụt của 2 bạn VND & VTN .
Nếu bạn nào có dịp tới đảo Hawaii sẽ thấy ở đây tràn ngập ánh nắng và hoa thì có rất nhiều và cũng rất đẹp .
Chúc các bạn nguyentraikhóa72 trong năm mới 2013 dồi dào sức khỏe , vạn sự như ý .

 
 
 
 
 
 
 
 
Holly ( Cựu HS trường Ng.Trãi HN)

Thơ vui: Hà Nội cái gì cũng rẻ

Hà Nội cái gì cũng rẻ.
3 ngàn một vé gửi xe.
(Đấy là không tính ngày lễ.
  Hà Nội “chém” giá… lưỡi lè).

Hà Nội cái gì cũng rẻ
Phim rạp sáu chục 1 vé
(Nếu mà mua qua chị “phe”
Thì lên trăm “k” còn bé)

Hà Nội cái gì cũng rẻ
2 ngàn - trà đá vỉa hè
(Trời nắng thì giá tăng… nhẹ
4 ngàn 1 cốc… be bé
Trà nhạt như nước lá me)

Hà Nội cái gì cũng rẻ
10 ngàn một ký… cave
(Nhưng mà cũng không… “sạch sẽ”
Chỉ được cái vẻ “màu mè”)

Hà Nội chỗ nào cũng… tè
Bờ tường, cột điện, bến xe
Một mùi “thơm” thật mạnh mẽ
Cứ ngỡ Chanel, Arpège…
(Con đường gốm sứ ven đê
Đàn ông thì khỏi nói nhé
Chị em cũng “ấy” sè… sè)

Hà Nội nói tục lắm nhé
Còn dùng tiếng lóng mới “phê”
  (Toàn tên bộ phận… sinh đẻ
Đảm bảo chỉ cần thoáng nghe
Mặt đã đỏ lên rồi nhé!)

Hà Nội hung hăng thấy ghê
Va chạm một tí đã hằm hè
Xông vào đấm đá, chửi thề
Mặt sưng quả bưởi, quả lê
(Đấy là còn ít đấy nhé
Chỉ cần thiếu chút kìm chế
Nhẹ thì được “khiêng về quê”
Nặng thì coi như tàn phế)

Hà Nội giao thông cũng “ghê”
Còi xe bấm không hạn chế
Đánh võng, lạng lách vè vè
Đường tắc lao cả lên hè
Đèn đỏ vẫn phóng mải mê
Cứ không cảnh sát là ô kê
Cầu vượt thì cứ mặc kệ
Băng đường bên dưới sợ… giề
(“Người phố” phải đi như thế
Văn hóa là do mình “chế”
Như vậy thì nó mới “phê”)

Hà Nội phục vụ rất tệ
Bán hàng mặt như “đâm lê”
Hất hàm chỉ khách để xe
Mặc cả - nghe chửi lộn mề
Ăn uống nhỡ buột miệng chê
Bị mắng như mắng… lợn sề
(Mất tiền chả được làm thượng đế
Lại còn mang tiếng “nhà quê”)

Hà Nội cũng khoái số đề
Cụ già, cụ trẻ đều mê
Thậm chí có người còn “phê”
Dọn nhà ra tít… bờ đê
(Hàng xóm bỗng thấy vắng vẻ
Gọi điện thì tò… tí… te
Hóa ra người ta đã “té”
Trốn gặp lũ đòi nợ thuê)

Hà Nội lắm tệ nạn ghê
Massage, tẩm quất, cà phê
Gội đầu, thư giãn, ê hề
Nói chung là… Bê-Sa-Mê
(Khách xa xin cẩn thận nhé
Kẻo không, chả có quần về)

Hà Nội có nhiều cái nể
“Dưng” mà cũng lắm điều chê
Nếu có thời gian ngồi kể
Chắc là dài đủ lê thê
(Thôi thì cuộc đời vẫn thế
Tặc lưỡi cho đỡ… tái tê
Sống gắng làm người… tử tế
Giấy rách phải giữ lấy lề)

Cử Tạ (CƯỜI 24H.COM.VN)

Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013

Gửi niềm tin


Được gửi niềm tin vào trong cuộc sống
Như thắp ngọn đèn sáng giữa đêm khuya
Những khi ta trăn trở lối đi về
Lòng ấm áp tựa thấy bờ ước vọng

Được gửi niềm tin vào trong cuộc sống
Bỏ qua những điều nhỏ nhặt bon chen
Ta thấy mình thanh thản bước chân hơn
Thì đời đó có bao nhiêu mà vật vã

Được gửi niềm tin vào trong cuộc sống
Ta vô tư nhìn giả dối trên đời
Gieo nhân nào sẽ gặt quả đó thôi
Không day dứt trách lòng người đơn bạc

  Được gửi niềm tin vào trong cuộc sống
Ta ung dung trên đường nhỏ mây bay
Có rất nhiều vẻ đẹp trên đời này
Và người tốt cũng còn chưa tuyệt chủng.

Khi gửi niềm tin vào trong cuộc sống
Là mong chiều cất bước nhẹ nhàng hơn

07/01/2012
Thu Phong ( 10E)

Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

Người viết thư thuê lâu năm nhất Việt Nam


19 năm làm nghề viết thư thuê, thông thạo hai ngoại ngữ Anh, Pháp, ông chính là người viết thư thuê lâu năm nhất ở bưu điện trung tâm Sài Gòn. Hàng vạn lá thư với nét chữ nắn nót của ông đã nối nhịp đập hàng ngàn trái tim khắp năm châu bốn biển. Nhiều tờ báo, hãng thông tấn trên thế giới đã cử ký giả vượt nghìn trùng tìm gặp ông, người đang giữ kỷ lục Guinness của Việt Nam.
Tên ông là Dương Văn Ngộ.
 
Hạnh phúc cuối đời
Sinh năm 1930, từng là học sinh trường Petrus Ký, 17 tuổi ông trở thành nhân viên bưu tá của Bưu điện Sài Gòn (nay là Bưu điện TPHCM). Năm 1990, sau khi về hưu, ông bắt đầu công việc của một người viết thư thuê.
Nhà ở dưới chân cầu Thị Nghè, quận Bình Thạnh, ông có tất thảy sáu người con. Niềm tự hào nhất của ông là cả nhà có tới bốn giáo viên (hai con gái, một con dâu, một cháu nội đều dạy tiếng Anh). “Nhà tôi không giàu có hơn ai song tôi sung sướng nhất là tất cả đều làm nghề lương thiện” - bằng chất giọng chậm rãi của tuổi xế chiều, ông vừa luôn tay viết thư vừa mỉm cười nói với tôi.
Vì tuổi cao, mắt kém ông có nhã ý mời một người bạn già từng làm ở Bưu điện quận 4 tới phụ giúp mình trong việc viết thư, tra cứu từ điển để dịch thuật cho khách hàng. Tuy nhiên, lời mời ấy không được đáp ứng. Thế nên, ngày ngày, từ sáng sớm đến tối mịt, người ta lại thấy ông một mình một bóng tỷ mẫn ngồi viết thư thuê tại chiếc bàn gỗ quen thuộc. Với ông, hạnh phúc không phải vì kiếm được 10.000 đồng trên một trang giấy học trò mà vì được làm công việc mình yêu thích, giúp ích cho những người cần mình.
Ông kể có những trường hợp khách hàng nhận thư từ nước ngoài gửi về nhưng không dịch được. Thế là, ông nhận dịch giúp họ và cả việc viết thư hồi âm bằng tiếng Anh hay Pháp. Ông thường có thói quen tư vấn cho khách hàng, chứ không rập khuôn theo yêu cầu nên ai cũng quý mến ông. Qua những cánh thư nhiều tình yêu đã được kết nối. Có lần một cô gái ở miền Tây cất công lên Sài Gòn nhờ ông dịch lại bức thư tình của một chàng trai tận Mỹ gửi về và nhờ ông viết thư phúc đáp. Chuyện tình đơm hoa kết trái, hễ về ăn Tết tại Việt Nam, là cô gái giờ đã là mẹ của ba đứa con lai ghé thăm ông. Nhiều người kinh doanh làm ăn cũng tìm đến ông để nhờ viết thư trả lời đối tác nước ngoài. Nhiều người trong số họ đã kiếm được các hợp đồng béo bở.
Bấy nhiêu năm qua, ông có một nguyên tắc bất di bất dịch là “quên ngay những nội dung vừa viết” nên càng được khách hàng tín nhiệm. “Mỗi lá thư là một bí mật riêng tư, họ tin mình thì mình đừng làm cho họ thất vọng” – ông lão tâm sự thật lòng. Ông nói không nhớ đã viết được bao nhiêu lá thư, chỉ biết rất nhiều lần, ông nhận được những lá thư cảm ơn ghi gọn lỏn địa chỉ người nhận: “Gửi người viết thư thuê. Bưu điện trung tâm TPHCM”.
Nhân vật được báo nước ngoài ‘’lưu ý’’
Công việc của ông Ngộ gắn liền với Bưu điện Sài Gòn - tòa nhà kiến trúc cổ kính được xây dựng từ năm 1886 với nhiều đặc trưng của phong cách Á-Âu. Khách du lịch tới đây không chỉ để ngắm một trong những bưu điện cổ và đẹp nhất châu Á mà còn để tận mắt chứng kiến công việc viết thư thuê của một nhân viên bưu điện về hưu.
Tôi hỏi: - Bấy nhiêu năm làm công việc quen thuộc, kỷ niệm nào sâu đậm nhất trong ông?
- Đó là lần tôi gặp một nữ nhà báo Đức - ông Ngộ trả lời. “Lần đó, thấy tôi hí hoáy ngồi viết, nữ ký giả quan sát tôi rồi bắt chuyện. Chúng tôi đi lòng vòng quanh bưu điện, lúc ra trước cửa, cô ký giả đề nghị chụp ảnh. Tôi không nỡ từ chối.
Thế là hình tôi và bài viết của nữ ký giả xuất hiện trên tờ báo Spiegel nổi tiếng của Đức. Vì không biết tiếng Đức nên ông phải nhờ người dịch lại bài báo xem nữ nhà báo nước ngoài viết gì về mình. Ai ngờ đó toàn là điều ông tâm đắc. Sau đó, một nữ nhà báo Canada cũng tìm đến ông để viết bài. Dù bận việc không qua được Việt Nam nhưng ký giả nọ đã nhờ người mang tờ báo đến biếu tận tay ông. Năm tháng trôi qua, mái tóc giờ đã điểm sương nhưng người viết thư thuê vẫn lưu giữ cẩn thận những bài báo nước ngoài viết về mình như một dấu ấn không phai suốt cuộc đời. Lúc rảnh rỗi, ông lại lấy nó ra để đọc.
Trước giải phóng, tổ viết thư thuê ở bưu điện có bảy người nay đã lần lượt đi xa. Cách đây vài năm, đồng nghiệp Huỳnh Liếng, từng thay nhau làm việc cùng ông cũng đi nốt vì tuổi tác nên ông chính là người viết thư thuê cuối cùng ở Bưu điện TPHCM.
Sắp tới là tròn 20 năm ông làm nghề viết thư thuê, mong ông mãi có sức khỏe để tiếp tục nối kết những trái tim Việt Nam và thế giới. Bởi ngoài ông ra, ở bưu điện trung tâm chưa có người nào thay thế công việc âm thầm, lặng lẽ giúp ích cho đời.
 
(Nguon :  Ngọc Bích – CA TPHCM)

Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013

ĐÔI MẮT

M.V.Isacovski*


 Anh và em mới lần đầu quen biết.
Anh và em chưa hẹn gặp mùa xuân,
Sao mắt em có cái gì mãnh liệt
Bắt anh yêu và thương nhớ bao lần?

Anh tưởng anh sẽ quên đôi mắt ấy
Như quên bao đôi mắt khác trong đời,
Sao ở đâu, bao giờ anh cũng thấy
Cặp mắt tròn, xinh, xinh quá em ơi?

Như thể một ngày anh không sống nổi
Khi không còn trông thấy mắt em;
Như trái đất không đường đi, xạm tối,
Như đang ngày bỗng chốc hóa thành đêm.

Rất có thể chính em không thích vậy,
Nhưng dù sao em nên hiểu điều này:
Việc đã nhỡ, không kẻ nào để đấy,
Anh làm gì, anh phải thế nào đây?

Thái Bá Tân dịch
=========
* Đồng thời là tác giả bài thơ "Cachiusa"