Thứ Sáu, 23 tháng 2, 2018


Thầy Nguyễn Duy Luân, người thầy dạy Toán cấp III Nguyễn Trãi chúng ta, đồng thời cũng là một người có tâm hồn thơ lai láng. Blog xin trích đăng một số bài thơ của thầy nhân xuân Mậu Tuất, đã đăng trên Facebook 

CỤ ĐỒ
Phố nhỏ buồn tênh vẫn cụ đố
Sân chùa lặng lẽ tiếng ni cô
Thầy gìà vẫy bút mừng xuân mới
Chữ tốt chuyền tay gửi tận mồ
Gió lã cành say nghiên bụi phủ
Ai người mộ chữ ngắm người tô
Sầu đong mỗi lúc niềm thi hứng
Có phải nồng mơ vãn Thúy Hồ

 21/2/2018


TRỞ LẠI HUẾ 
Huế vẫn đây mà, Huế thuở xưa
Con đường lặng lẽ , gió xuân lùa
Cô em xứ Huế buồn thơ mộng
Vẫn bạn đôi tình nép dưới mưa


Vườn xưa đăm đuối thân yêu lạ
Ngõ trúc đơm sương đón kẻ về
Mái ngói sẫm màu năm tháng nhớ
Tường hoa niềm nở cõi tình mơ
Vẫn rặng cau cao , thoang thoảng ấy
Một giải hương lồng bóng nắng thưa
Nét chạm hoành phi hằn dấu vết
Như thầm đau đáu giấc mơ xưa
Một dáng dịu dàng qua lối nớ
Thon thon tím ngát tưởng nàng thơ
Con đò thuở trước dường đi mãi
Để lạnh tình tôi biết chốn mô
Đi qua phố cũ triền sông vỡ
Sóng nhẹ mênh mang bao kẻ qua
Mái đẩy câu hò còn ai oán
Dòng sông tím ngát nắng rơi nhòa
20/2/2018

 VỸ KHÚC 
Vỹ điệu vang bồng khúc điểu âm
Như dường thổn thức trộn vào tâm
Đàn cò vẫy goi chân trời mới
Cánh vạc reo vang giữa biển đằm
Khắc khoải sầù duyên bền nghĩa nặng
Êm đềm dáng liễu ngậm tình thâm
Mơ màng sóng dậy phương nào gửi
Trắc trở yêu thương mộng vỹ cầm

19/2/2018

Thứ Năm, 22 tháng 2, 2018

TÌNH THÂN ÁI


Tình thân ái giữa mọi người, là niềm vui là phần thưởng cuộc đời dành cho Thầy Cô.
Tình thân ái giữa học trò, là niềm vui, là nỗi nhớ, là lời dặn dò đã được hồi âm. Nghề dạy học, dạy chữ "Tâm", Sáng trong như ngọc, trắng ngần tuyết sương Dù nay xa lớp xa trường Lòng ta vẫn mãi yêu thương học trò


Năm chuyển giao thế kỉ 2000 Lê Thị Hai

Chủ Nhật, 18 tháng 2, 2018

NHỚ TẾT XƯA !

            

                                                                                NHỚ TẾT XƯA!



  Mùa xuân nào tôi cũng đi tìm những gói mứt Tết thập cẩm bọc giấy Bóng đỏ ửng lên, rẻ tiền. Hiểu biết cũng mách bảo tôi rằng nó không đảm bảo chất lượng vệ sinh, tôi không bao giờ cho gia đình tôi ăn loại mứt ấy. Nhưng tôi rất muốn mua nó cho chính mình, cũng không có nghĩa rằng  tôi ăn hết sạch hộp mứt  này. Nhưng cảm giác có được nó, nhìn ngắm nó, thấy nó chưa biến mất mỗi dịp Tết đến, khiến tôi cảm động từ trong sâu thẳm. Với một người hoài cổ như tôi, gói mứt Tết thập cẩm  gợi lên bao nhớ thương,nặng lòng…

            Ngày xưa, túi hàng Tết thời bao cấp, mang từ cửa hàng bách hoá ở đầu phố Đội Cấn về thực sự là một điều kỳ diệu, một thứ được cả nhà khao khát.
   Đã mấy chục năm trôi qua, lùi lại ký ức, tôi chỉ còn láng máng nhớ trong đó có một miếng bóng bì lớn, cong queo đầy những lông là lông, xấp bánh đa mỏng để gói nem, và hộp mứt thập cấm sặc sỡ in hình hoa đào .Trong hộp, có vài viên lạc luôn ỉu,  miếng mứt cà rốt , miếng mứt bí và vài quả quất lăn đường luôn ướt nhẹp…Đó là biểu tượng của niềm hạnh phúc ngày xuân trong tôi? Phải !vì cái túi hàng Tết thời bao cấp khi đó phải vất vả xếp hàng từ sáng sớm mới có được, phải ôm khư khư vào lòng vì sợ người ta chen bẹp, dù đã mua được hàng nhưng chen ra cũng còn rất gian nan,  đầu tóc rối bù vì bị xô đẩy…nhưng miệng vẫn cười tươi với túi hàngTết có được, nó cũng là thứ duy nhất được  Mẹ tin cậy giao tôi  quản lý bởi cả nhà 11  nhân khẩu cũng chỉ có túi hàng Tết đó thôi.

 Ngày nay, loại mứt đó lạc lõng tới mức gần như bị gạt ra  khỏi ẩm thực người thành phố, lưu lạc tới các vùng thôn quê, vẫn với cành hoa đào đỏ rực in trên bìa, như một lời chỉ dẫn của năm mới .
  Giờ đây, tôi có thể mua cho gia đình những thứ bánh kẹo ngon hơn thế; Nhưng riêng tôi, Tết nào  cững  đứng bần thần  & cũng chỉ khao khát một gói mứt Tết thập cẩm bọc giấy Bóng đỏ ửng, rẻ tiền ấy thôi!
          Vẫn biết rằng, cuộc sống cần phát triển,  nhưng sao lòng vẫn nhớ về ngày xưa; nhớ thời nghèo khổ, nhớ Mẹ tất bật lo toan mỗi khi Tết  đến, xuân về!