Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2011
Thứ Tư, 27 tháng 7, 2011
Ngày 27-07 Chúng ta cầu mong linh hồn Y Hòa, Chấn Hưng và các Liệt sỹ K22 được siêu thoát
Lá thư cuối của liệt sĩ Y Hòa gởi về gia đình.
Còn một người bạn Trỗi K7 có liên quan trong bài này cùng đơn vị tôi khi xưa:
Liệt sĩ, Nhà báo Ngô Tất Thắng
Thứ Ba, 26 tháng 7, 2011
Nhớ về các Anh hùng,Liệt sỹ và các bạn K22 đã anh dũng hy sinh vì Độc lập Tự do của Tổ quốc nhân ngày 27-07
ĐÔI DÉP (nguyên gốc)
(Hy sinh mùa xuân năm 1968, vừa tròn 21 tuổi. Biệt động thành Huế để lại một đôi dép Ý Nhi ra đi không bao giờ trở lại. Để lại đôi dép này là nỗi nhớ nỗi thương).
Là vần thơ anh viết về đôi dép
Khi anh nhớ ở trong lòng da diết
Đôi dép tầm thường cũng viết thành thơ
Hai chiếc dép gặp gỡ tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nhau nửa bước
Đi làm Cách mạng những nẻo đường xuôi ngược
Từ bắc vào nam cát bụi cùng nhau
Cùng bước cùng mòn không kẻ thấp người cao
Cùng chung chia sẻ sức người đời chà đạp
Khi vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia
Nếu một ngày một chiếc mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu.
Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng... nỗi nhớ Ý Nhi ơi!
Đôi dép vô tư khắng khít bước song hành
Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn nhưng không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
Không thiếu nhau trên những bước đường đời
Dẫu một chiếc ở mỗi bên phải trái
Như tôi yêu em bởi những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau bằng một lối đi chung
Hai chúng mình thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Như anh và em... thương lắm Ý Nhi ơi!
Cuộc chia ly màu đỏ
Tươi như cánh nhạn lai hồng
Trưa một ngày sắp ngả sang đông
Thu, bỗng nắng vàng lên rực rỡ.
Tôi nhìn thấy một cô áo đỏ
Tiễn đưa chồng trong nắng vườn hoa
Chồng của cô sắp sửa đi xa
Cùng đi với nhiều đồng chí nữa
Chiếc áo đỏ rực như than lửa
Cháy không nguôi trước cảnh chia ly
Vườn cây xanh và chiếc nón trắng kia
Không giấu nổi tình yêu cô rực cháy
Không che được nước mắt cô đã chảy
Những giọt long lanh, nóng bỏng, sáng ngời
Chảy trên bình minh đang hé giữa làn môi
Và rạng đông đang hừng trên nét mặt
Một rạng đông với màu hồng ngọc
Cây si xanh gọi họ đến ngồi
Trong bóng rợp của mình, nói tới ngày mai…
Ngày mai sẽ là ngày sum họp
Đã toả sáng những tâm hồn cao đẹp!
Nắng vẫn còn ngời trên những lá si
Và người chồng ấy đã ra đi…
Cả vườn hoa đã ngập tràn nắng xế
Những cánh hoa đỏ vẫn còn rung nhè nhẹ
Gió nói, tôi nghe những tiếng thì thào
“Khi Tổ quốc cần họ biết sống xa nhau…”
Nhưng tôi biết cái màu đỏ ấy
Cái màu đỏ như cái màu đỏ ấy
Sẽ là bông hoa chuối đỏ tươi
Trên đỉnh dốc cao vẫy gọi đoàn người
Sẽ là ánh lửa hồng trên bếp
Một làng xa giữa đêm gió rét…
Nghĩa là màu đỏ ấy theo đi
Như không hề có cuộc chia ly…
1964
TH st.
DƯ ÂM VỀ NHÀ THƠ ĐỖ QUYÊN
(Tác giả bài KHÚC HÁT SÔNG QUÊ đang hát tặng buổi ra mắt tập trường ca thơ Lòng Hải Lý của ĐQ)
Mình nghĩ, về bạn Thuỷ của chúng ta, chắc còn nhiều điều đặc biệt nữa, ngay cả bút danh & tưa đề cho cuốn sách cũng đặc sắc. Các bạn cũng tò mò muốn biết như tôi như tôi ư? Khát vọng của bạn ấy thật lớn lao, bởi có ai đo được lòng hải lý đâu? Nói ví von như một ông nhà văn: Đỗ Quyên là tiếng kêu của con chim Cuốc cuốc… về nỗi nhớ nhà ”Dù ở đâu cũng Tổ quốc trong lòng. Cột cây số đóng từ thương đến nhớ’’. Có thể nói buổi đó thật cảm động, thật tự hào cho NT k22 chúng ta, tiếc rằng hơi ít bạn đến tham dự, chỉ có 3 bạn nữ 10A, 10G, & “đội chủ nhà” 10H. Tiếc quá! Tiếc quá! Hôm đó còn được uống bia Tiệp thoải mái & bọn tớ bị say ngất ngây đến tận hôm nay.
(Mời các bạn vào đây: Đứa con Lòng Hải Lý đã ra đời.wmv - YouTube để xem thêm video về buổi ra mắt tập trường ca Lòng Hải Lý của bạn Đỗ Ngọc Thủy - Đỗ Quyên, )
+ Radio - mp3 – VOV2 (Chủ nhật 7/8/2011 - 14h30) Chuong trinh ‘Thơ và cuộc sống’ (PGS TS Văn Giá bàn về tập trường ca Lòng hải lý; BTV Dương Kim Thoa thực hiện)
Đường link tải chương trình là 1 trong 2 cái dưới đây:
http://www.mediafire.com/?1rqrsqwppngn6o8
http://www.mediafire.com/file/1rqrsqwppngn6o8/V2%2007-08-2011%2014H30%20THO%20VA%20CUOC%20SONG.mp3
Thứ Hai, 25 tháng 7, 2011
CÂY PHƯỢNG
Mỗi mùa hoa phượng về đỏ rực
Bạn học bài phượng chở phượng che
Buổi trưa hè rộn rã tiếng ve…
Phượng nở hoa đánh thức hè về
Phượng nghiêng cành lắng đón tiếng ve
Cánh phượng trôi trên từng trang sách
Rạo rực lòng ta mỗi sớm hè
Mỗi nhánh phượng như trang sách mở
Hàng lá xanh như dòng chữ thân thương
Một năm học đã đi qua đáng nhớ
Để “vở xanh “ sáng đẹp lạ thường
Ta bước trên đường đầy hoa phượng
Nghe xôn xao trên mỗi bước chân
Một năm học đã qua êm đẹp
Phượng cùng ta chia tay bạn bâng khuâng…
Phượng đỏ thắm như tình bè bạn
Vui bên nhau mỗi sớm hè về
Phượng xòa tán che đàn em nhỏ
Thầy chăm lo dạy dỗ mọi bề
Ơi bạn đừng quên những mùa hè
Khi chào năm cũ đã qua đi
Hãy mang dáng phượng trong ký ức
Bức tranh mùa hè rộn tiếng ve….
"VIẾNG CHỒNG" - TIẾNG NGÂN CỦA TÌNH NGƯỜI NỒNG THẮM
Chị ơi...
Chỉ gọi được thế thôi
Anh chiến sĩ đưa đường bỗng thấy nghẹn lời
Không làm sao anh còn nói nổi:
Chị đặt hoa nhầm rồi
Mộ anh ấy ở bên tay trái
Chỉ có một vòng hoa chị mang từ quê lại
Hoa viếng mộ bên này đã có chúng tôi!
Xin cho chị đặt hoa bên mộ đó,
Cả cánh rừng chỉ có hai ngôi mộ
Viếng mộ anh có chị đến đây rồi!
TRẦN NINH HỒ
Bài thơ nhỏ, xinh; chỉ vỏn vẹn có 12 câu - nhưng lại mang một sự hàm chứa lớn, hứa hẹn sự bùng nổ về ý nghĩa ẩn sau ngôn từ. Đấy là sự bùng nổ của tính nhân đạo, nhân văn giữa người sống với người chết; giữa con người với con người...
Mở đầu bài thơ là một tiếng gọi, nghe thảng thốt làm sao - tiếng gọi của anh chiến sĩ đưa đường cho một người vợ Liệt sĩ đi thăm mộ chồng. Tiếng gọi để muốn chỉnh sửa lại một hành vi lầm lẫn đáng tiếc, rằng chị đã đặt nhầm vòng hoa mang từ quê đến viếng mộ chồng lên một ngôi mộ khác:
Chị ơi...
Chỉ gọi được thế thôi
Anh chiến sĩ đưa đường bỗng thấy nghẹn lời
Không làm sao anh còn nói nổi...
Quả là một tình huống không ai ngờ tới - một tình huống giữa cái thực và cái ảo, giữa trạng thái tình cảm con người với quan niệm tâm linh. Đặt vòng hoa lên một ngôi mộ, cũng như cắm nén nhang lên bát nhang; đã đặt rồi, đã cắm rồi; thì không ai lại nói rằng: tôi cắm nhang nhầm, tôi rút lên để mang cắm chỗ khác! Cũng như vậy, người vợ đã đặt vòng hoa lên ngôi mộ không phải là mộ chồng mình. Anh chiến sĩ nghẹn lời, không làm sao nói nổi là bởi sự việc đã diễn ra, vòng hoa viếng chồng của người vợ kia đã đặt lên ngôi mộ không phải là chồng chị. Bởi vậy, dù không muốn, anh vẫn cứ phải thốt lên: Chị đặt hoa nhầm rồi/ Mộ anh ấy ở bên tay trái. Và, để chị yên tâm đặt lại vòng hoa viếng chồng mình, anh đã nói với chị: Hoa viếng mộ bên này đã có chúng tôi!
Chiến tranh, hy sinh, mất mát, nghĩa đồng đội, tình chồng vợ... tất cả đan xen trong cuộc sống thời bình - cuộc sống buộc ta phải nhớ, không được quên; buộc chúng ta, những người còn sống, phải ghi ơn những người đã khuất. Người vợ liệt sĩ sau chiến tranh đi viếng mộ chồng, để nhớ anh; để tâm sự với anh. Chị đến với anh không phải chỉ để viếng anh, mà sâu thẳm trong đáy lòng chị, là để được" nói với anh'' bằng lời thủ thỉ, nhớ thương của người vợ nói với chồng. Vì vậy, chị đã không bị bất ngờ khi được anh chiến sĩ dẫn đường thông báo rằng chị đã đặt nhầm vòng hoa lên ngôi mộ không phải là của chồng mình. Chị đã trả lời anh chiến sĩ bằng một giọng nói và một thái độ chân thành, thấm đẫm tính người: Xin cho chị đặt hoa bên mộ đó; bởi rằng: cả cánh rừng chỉ có hai ngôi mộ. Và cao hơn: Viếng mộ anh có chị đến đây rồi! Như vậy, người vợ liệt sĩ đã một lúc thực hiện được hai công việc đầy ý nghĩa: Đặt vòng hoa viếng mộ liệt sĩ vô danh, và thăm viếng chồng mình. Bài thơ khép lại, nhưng tiếng ngân của nó thì cứ còn, và sẽ còn vang mãi trong tim bạn đọc...
Triều Lương
http://www.tapchihuongnghiep.com.vn/Main.aspx?MNU=874&Style=1&ChiTiet=3592
Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2011
THÔNG BÁO
Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2011
Sắc hè Hà nội
TB: vì mải truyền tải điện cho sen nên hai chị già Song Ngọc đều hết hơi…không chụp được nhiều ảnh minh hoạ, mong các bạn thứ lỗi. Và đưng quên bình chọn cho chúng tớ nhé!
Nguyễn Trãi K22: NHỮNG ẢNH VUI Ở ĐÀ NẴNG
Bên biểu tượng “phồn thực”
========
Nguyễn Trãi K22: NHỮNG ẢNH VUI Ở ĐÀ NẴNG
Thứ Năm, 21 tháng 7, 2011
Du lịch Đà Nẵng tháng 7 năm 2011
Hội lớp 10B từ Hà nột và một số bạn Nguyễn Trãi K22 TP HCM vừa tổ chức họp mặt tại Đà nẵng.Sau khi giao lưu gặp mặt cả đoàn tại nhà khách Vạn Tường -418 Nguyên Tri Phương – Đà Nẵng . Thể nghiệm cảm giác manh bằng chuyến ca nô chúng tôi ra Cù lao Chàm.
Nghe thuyết minh về Cù lao Chàm.
Hai người bạn "tốt bụng" rất " tuyệt rượu" , hãy thông cảm cho mình - trình độ còn yếu nên không tìm cách tải được hình ảnh của bạn Diệu mang vách hành lý với nhiều bình rượu và đồ nhắm mà bạn đã hành trình một mình bằng ô tô để kịp gặp đoàn .Bạn mang lại nhiều niềm vui cho bọn mình lắm đấy !
Nhậu tại Cù lao Chàm.
Tắm biển ở Cù lao Chàm.
Nào chúng ta cùng hát: Nhớ mãi trường xưa!
Karaoke 1
Karaoke 2
BÀ NÀ
Chúng tôi đi ô tô và cáp treo lên thăm quan Bà Nà:
Bà Nà 1
Bà Nà 2
Nào uống 1 chén , thêm nhiệt huyết lên Bà Nà nào!
Bà Nà 3
Thăm bảo tàng Chăm tại Đà Nẵng.
Tớ nhậu hết tiền đành làm "cái bang" xin ít tiền để cùng đoàn ….. đi tiếp
Phố cổ Hội An
Mỹ Sơn 3
Nhậu một bữa bê thui ở quán bà Mười -Cầu Mống - Điện Bàn -Quảng Nam cho thỏa thích trước lúc chia tay đã.