Thứ Tư, 29 tháng 8, 2012

Thứ Ba, 28 tháng 8, 2012

Hạnh phúc của cháu, niềm vui của bà

Thế giới của cháu
Chim hót đầu ngày
Mây trắng nhẹ bay
Trời xanh hy vọng

Sương long lanh đọng
Ngọn cỏ non tơ
Đồng dao trẻ thơ
Chân son nhún nhẩy

Bàn tay cháu vẫy
Đón ánh dương hồng
Con chữ tung tăng
Ríu ra ríu rít

Thế giới của cháu
Cổ tích quê hương
Ngọt ngào yêu thương
Vòng tay ba mẹ

Hạnh phúc của cháu
Niềm vui của bà
Dẫu mai cách xa
Thiên thu còn vọng

13/07/2012 - Thu Phong

Thứ Hai, 27 tháng 8, 2012

3 CHUYỆN TÌNH

Tình Bạn : Tại sao anh khóc?
Paulo Coelho
Một anh nọ đến gõ cửa nhà anh bạn Bedouin để nhờ vả:
“Tôi muốn anh cho tôi mượn bốn ngàn dinar vì tôi phải trả nợ. Anh giúp tôi được không?”
Anh bạn bảo vợ gom hết mọi thứ giá trị họ đang có, nhưng cũng không đủ. Hai vợ chồng phải đi mượn hàng xóm cho tới khi gom đủ số tiền.
Khi anh nọ đi rồi, vợ thấy chồng mình khóc. “Sao anh lại buồn?
Giờ đến lượt hai vợ chồng mình lại nợ hàng xóm, có phải anh sợ mình không trả nợ nổi?”
“Chẳng phải vậy đâu! Anh khóc vì anh ấy là người anh rất quý mến, vậy mà anh chẳng hề biết anh ấy gặp hoạn nạn. Anh chỉ nhớ tới anh ấy khi anh ấy đến gõ cửa hỏi mượn tiền.”
( Bản tiếng Anh: Why are you crying?, Paulo Coelho’s Blog)

Tình Mẹ : Không chịu buông tay!
Vài năm về trước, vào một ngày mùa hè , một cậu bé quyết định đi bơi ở con sông gần nhà. Trời thì nóng mà nước sông thì mát, cậu mừng rỡ nhảy ào xuống, bơi ra giữa sông mà không để ý rằng một con cá sấu đang bơi lại phía sau!
Cùng lúc đó, mẹ cậu bé đang ở trong nhà và khi nhìn ra cửa sổ, bà hoảng hốt khi thấy con cá sấu tiến ngày càn gần cậu con trai hơn! Hoảng sợ tột độ, bà mẹ lao ra, nhanh gấp nhiều lần cậu bé khi cậu chạy đi bơi, vừa chạy, vừa hét gọi con trai. Nghe tiếng mẹ gọi, cậu phát hiện ra con cá sấu và bơi ngược trở lại về phía bờ. Nhưng quá muộn, đúng khi cậu bơi tới bờ thì cũng là lúc con cá sấu đớp được chân cậu! Từ trên bờ, người mẹ chậm một giây, chộp lấy cánh tay cậu. Và bắt đầu một trận kéo co không cân sức. Con cá sấu khoẻ hơn người mẹ rất nhiều, nhưng người mẹ còn quá nhiều tình thương và không thể buông tay.
Lúc đó, một bác nông dân đi qua, nghe tiếng kêu cứu vội vã của người mẹ nên đã vội vã lấy một chiếc gậy to ra cùng chiến đấu với con cá sấu! Con cá sấu đành thả chân cậu bé ra.
Sau hàng tuần, hàng tuần trong bệnh viện, cậu bé đã được cứu sống. Nhưng chân cậu có một vết sẹo rất to, trông rất khủng khiếp – bằng chứng của lần bị cá sấu tấn công. Một phóng viên tới gặp cậu bé khi cậu đã hoàn toàn bình phục. Phóng viên này hỏi cậu bé có thể cho xem vết sẹo được không. Cậu bé kéo ống quần lên, để lộ vết sẹo cho phóng viên chụp ảnh. Và phóng viên nọ đã nói rằng vết sẹo này cậu bé sẽ không thể nào quên!
- Không đâu, hãy nhìn tay cháu đã! – cậu bé nói rồi kéo tay áo lên. Trên tay áo của cậu là một vết sẹo to, thậm chí còn sâu hơn cùng với những vết cào xước rất đậm và kéo dài do móng tay của mẹ cậu – khi người mẹ dồn tất cả sức lực và yêu thương đễ giữ lại đứa con trai yêu quý. Cậu bé nói với phóng viên:
- Chính vết sẹo này cháu mới không bao giờ quên được! Và cháu tự hào về nó, tự hào vì mẹ cháu đã không chịu buông tay.
Trong cuộc sống những người cha – người mẹ luôn như thế đấy, họ yêu đứa con của mình bằng cả trái tim và chấp nhận hy sinh, chấp nhận đau đớn và níu giữ lấy ngay cả những hy vọng nhỏ nhoi, mong manh nhất chỉ cần đứa con mình được sống, được no đủ và êm ấm. Bất cứ người cha, người mẹ nào cũng sẽ không bao giờ buông tay khi con mình đang ở trong tận cùng hiểm nguy. Nơi bình yên nhất, chính là trong vòng tay gia đình thân yêu! Gia đình chính là nơi bình yên và luôn dang tay che chở ta. Là nơi ta tìm về khi mệt nhòai trên con đường đời đầy rẫy chông gai.

  Tình Người : Tiếng đóng cửa
Tôi mới chuyển đến nơi ở mới, cứ gần nửa đêm đang lúc ngủ ngon, tôi bị thức giấc vì tiếng đóng cửa rất mạnh ở lầu trên và tiếng chân lộp cộp rất khó chịu. Nhiều ngày kế tiếp nhau, vẫn tiếng đóng cửa và tiếng dép vào đúng giờ ấy khiến tôi không sao chịu nổi. Mẹ tôi khuyên: "Thôi con à, chúng ta mới đến, con đừng vội, kẻo làm mất lòng hàng xóm".
Tôi đem chuyện ra than thở với mấy người trong xóm.Có người khuyên: "Bà và chị cố gắng chịu đựng tiếng đóng cửa đó một thời gian. Chắc sẽ không lâu đâu..."
Rồi người ấy nói tiếp: "... Nửa năm trước, người cha bị tai nạn xe qua đời; người mẹ bị ung thư, liệt giường, không đi lại được.Tiếng đóng cửa đó là của người con. Hoàn cảnh khá đáng thương, xin bà và chị thông cảm!
Cậu thanh niên này mới chỉ độ 16 tuổi. Tôi tự nhủ: "Trẻ người non dạ, cố chịu đựng thôi". Thế nhưng, tiếng đóng cửa vẫn tiếp tục xảy ra. Tôi quyết định lên lầu nhắc nhở. Cậu bé mở cửa, hốt hoảng xin lỗi: "Dì thứ lỗi, cháu sẽ cố gắng cẩn thận hơn..."
Thế nhưng, cứ khi tôi vừa thiu thiu giấc ngủ, tiếng đóng cửa quen thuộc lại vang lên đập vào tai tôi như thách thức. Mẹ tôi an ủi: "Ráng đi con, có lẽ nó quen rồi! Từ từ mới sửa được..."
Rồi khoảng một tháng sau, đúng như lời mẹ nói, tiếng đóng cửa đột nhiên biến mất. Tôi nằm trên giường nín thở lắng tai nghe, tiếng khép cửa thật nhỏ, và bước chân nhẹ nhàng cẩn thận.
Tôi nói với mẹ: "Mẹ nói đúng thật!"
Nhưng tôi bỗng bất ngờ… khi thấy hai mắt mẹ tôi ngấn lệ. Mẹ tôi nghẹn ngào nói: "Mẹ thằng bé trên lầu đã ra đi rồi, tội nghiệp thằng bé, ban ngày đi học, đêm đến quán chạy bàn. Nó cố gắng đi làm thêm để kiếm tiền chạy chữa cho mẹ, nhưng rồi bà ấy vẫn không qua khỏi
Trong tình hàng xóm, tôi sắp xếp thời gian viếng xác người phụ nữ ấy. Cậu bé cúi thấp đầu, tiến đến gần tôi và nói: "Dì! Nhiều lần cháu làm Dì mất ngủ, cháu xin Dì tha lỗi".
Rồi cậu nói trong tiếng nấc: "Mẹ cháu mỗi ngày một yếu, nói không được, nghe không rõ, cháu đóng cửa mạnh để mẹ biết cháu đã về, có thế bà mới an tâm ngủ, Nay mẹ cháu không còn nữa, Dì ạ..." Nghe câu chuyện, tôi bỗng cảm thấy như bị ù tai, lệ từ hai khóe mắt tôi bỗng tuôn trào ra..Tôi thấy mình quả là vô tâm, thiếu cảm thông với hoàn cảnh của người khác. Cảm thông là tối cần trong các mối quan hệ và lòng khoan dung là quà tặng đáng giá nhất trên đời.
Xin Bạn đừng bao giờ khép lại lòng mình, Cầu mong cho con người chúng ta luôn hướng đến một nhịp đập trái tim quảng đại, tấm lòng vị tha, nhân ái, vượt qua những suy nghĩ tầm thường, để mặc lấy tâm tình yêu thương. Tạo Hóa ban tặng riêng chỉ có ở "Con Người"...

 (Nguồn: tintuccaonien )

Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2012

XIN CHÀO VIỆT NAM

 "Nhiều bạn bè ở nước ngoài chia sẻ với tôi là khi nghe Bonjour Vietnam, họ đã khóc. Điều đó thật dễ hiểu, vì ngay chính tôi đang ở trong nước khi nghe bài hát cũng cảm thấy trào dâng cảm xúc khó tả"         (Trích VNExpress)



Bonjour Vietnam


Nhạc và lời: Marc Lavoine
Trình bày: Phạm Quỳnh Anh


Raconte moi ce nom étrange et difficile à prononcer
Que je porte depuis que je suis née.
Raconte moi le vieil empire et le trait de mes yeux bridés,
Qui disent mieux que moi ce que tu n'oses dire.
Je ne sais de toi que des images de la guerre,
Un film de Coppola, [et] des hélicoptères en colère ...

Un jour, j'irai là bas
Un jour dire bonjour à ton âme.
Un jour, j'irai là bas
[pour] Te dire bonjour, Vietnam.

Raconte moi ma couleur, mes cheveux et mes petits pieds,
Qui me portent depuis que je suis née.
Raconte moi ta maison, ta rue, raconte moi cet inconnu,
Les marchés flottants et les sampans de bois.
Je ne connais de mon pays que des photos de la guerre,
Un film de Coppola, [et] des hélicoptères en colère ...

Un jour, j'irai là bas
Un jour dire bonjour à ton âme.
Un jour, j'irai là bas
[pour] Te dire bonjour, Vietnam.

Les temples et les Boudhas de pierre pour mes pères,
Les femmes courbées dans les rizières pour mes mères,
Dans la prière, dans la lumière, revoir mes frères,
Toucher mon âme, mes racines, ma terre...

Un jour, j'irai là bas
Un jour dire bonjour à ton âme.
Un jour, j'irai là bas
[pour] Te dire bonjour, Vietnam.

Un jour, j'irai là bas
Un jour dire bonjour à ton âme.
Un jour, j'irai là bas
[pour] Te dire bonjour, Vietnam.

Lời dịch
Bạn hãy nói cho tôi biết chăng, về họ tên mà tôi đã mang,
Về miền quê mà tôi ngày đêm luôn nhớ mong.
Lòng tôi mong biết đất nước tôi, đất nước đã có bao đời,
Được nhìn bằng đôi mắt của mình được trở về cội nguồn của tôi

Và qua phim Coppola,lòng thấy xót thương quê hương.
Bầy trực thăng bay trên cao, tàn phá xóm thôn nhỏ bé.
Ước mong về thăm chốn thiêng,
Mong sao quê hương dang tay đón tôi.
Mong ước đến ngày trở về,
Lòng tôi yêu mến, Việt Nam.

Bạn hãy nói tới mái tóc đen, tới đôi chân nhỏ bé,
Và màu da đã ngày đêm cùng tôi lớn lên.
Và mong sao đôi chân sẽ bước lên,
Từ những nơi tôi chưa từng đến.
Để được nghe bài dân ca êm dịu lướt trên sông.

Và tôi mới biết, về đất nước tôi qua phim.
Người dân quê hương tôi cày cấy, vui trong lời hát.
Ước mong về thăm đất nước tôi.
Quê hương bao năm tôi đã cách xa.
Mong ước đến ngày trở về,
Lòng tôi yêu mến Việt Nam.

Tôi sẽ theo cha về thăm làng quê, tổ tiên.
Theo những giấc mơ bay trên mênh mông đồng lúa.
Tôi thấy bao thân thương nơi đây quê tôi.
Như cây có gốc, tôi yêu,đất nước tôi !

Ước mong về thăm đất nước tôi,
Mong sao quê hương dang tay đón tôi.
Tôi sẽ thăm những dòng sông,
Đồng quê xanh mát Việt Nam.

Ước mong về thăm chốn thiêng,
Mong sao quê hương dang tay đón tôi.
Mong ước đến ngày trở về.
Lòng tôi yêu mến Việt Nam.
Lòng tôi vang tiếng Việt Nam.
Lòng tôi xin chào Việt Nam.


TIN BUỒN

 
(Đăng trên báo Tuổi trẻ và Thanh niên ngày 24/8)

Tang lễ tổ chức ở Hà nội : Lễ nhập quan vào hồi 9g45 thứ Bảy ngày 25/8/2012. Lễ viếng từ 12g45’ . Lễ truy điệu vào hồi 13g45’ Tại nhà Tang lễ bệnh viện 19/8 Bộ công an Ngõ 58 đường Trần Bình , phường Mai dịch, Quận Cầu Giấy. Lễ an tang vào hồi 15g00 cùng ngày tại Đài hóa thân Hoàn Vũ , Văn Điển Hà nội
Lễ Viếng tại TP HCM : vào hồi 8g00 thứ tư ngày 29/8/2012 ( 13/7 al) tại Quan Âm Tu viện, 384 đường Trường Sa , phường 2, Quận Phú Nhuận ( Đối diện TT Thể dục thể thao Quận Phú nhuận – Khu Rạch Miễu ). Riêng lễ viếng tại TP HCM xin miễn Vòng hoa

Thứ Năm, 23 tháng 8, 2012

Lên Lũng Cú-Hà Giang


Hôm rồi, có điều kiện, tôi cùng mấy anh bạn rủ nhau lên chơi Lũng Cú, mảnh đất địa đầu Tổ quốc. Xã Lũng Cú là địa danh được xem là cực Bắc Việt Nam, là "nóc nhà của Việt Nam". Tại đây có thể ngắm nhiều cảnh thiên nhiên đẹp, đỉnh núi mây bay, những thửa ruộng bậc thang lô xô, nhìn lá cờ Tổ quốc lớn 54m2 tung bay trên đỉnh núi Rồng, giao lưu với những người dân bản địa, nhấm nháp chè San và uống rượu mật ong. Xin gửi tới mọi người một vài hình ảnh.

Biển báo cột cờ Lũng Cú, vùng biên cương Tổ quốc, cách Trung Quốc 2,33 km..



Cột mốc cột cờ Lũng Cú 



Cột cờ Lũng Cú(Hà Giang) trên đỉnh núi Rồng, lúc chính ngọ 



Tại chân cột cờ Lũng Cú cùng những người bạn Học viện Kỹ thuật Quân sự 



Làng bản của Lũng Cú nhìn từ trên đỉnh núi Rồng 



Tượng Bác Hồ với nhân dân tại thành phố Hà Giang 


Cổng nhà vua Mèo Vương Chính Đức, con trai Vương Chí Sùng nhận Bác Hồ là anh em kết nghĩa 


Chụp chung với hậu duệ đời thứ 5 của vua Mèo Vương Chính Đức 




Buổi sáng đầy sương ở huyện Đồng Văn.




Chiều trên cao nguyên thi trấn Đồng Văn.



Bên sông 


Cao nguyên Đồng Văn- một trong những cao nguyên đá đẹp nhất.

Đặng Thái Bảo





Thứ Tư, 22 tháng 8, 2012

TIN BUỒN

Chúng tôi vô cùng thương tiếc báo tin : 
Cháu Nguyễn Trung Đức Minh, họa sĩ, con trai bạn Nguyễn Trung Thục(10H), do mắc bệnh hiểm nghèo đã mất tại Hà Nội. Cháu sinh năm 1985, mất ngày 19-8-2012. 
 Tang lễ tổ chức vào ngày thứ bảy 25-8-2012 ( tức 9-7 âm lịch ) 
 - Địa điểm : Nhà Tang lễ bệnh viện 19-8 Bộ công an Ngõ 58, đường Trần Bình, Phường Mai dịch – Quận Cầu Giấy – Hà Nội 
 - Giờ viếng và làm lễ truy điệu : 12h45 đến 13h45 
 - Di quan : 14h
Ban liên lạc khóa



Thứ Ba, 21 tháng 8, 2012

Người cha được tạo ra như thế nào


Khi ông Trời bắt đầu tạo ra nguời cha đầu tiên trên thế gian, ngài chuẩn bị sẵn một cái khung thật cao. Một nữ thần đi ngang qua ghé mắt coi và thắc mắc: “Thưa ngài, tại sao nguời cha lại cao đến như vậy? Nếu ông ta đi chơi bi với trẻ con thì phải quỳ gối, nếu ông ấy muốn hôn những đứa con mình lại phải cúi nguời. Thật bất tiện!”. Trời trầm ngâm một chút rồi gật gù: “Ngươi nói có lý. Thế nhưng nếu ta để cho nguời cha chỉ cao bằng những đứa con, thì lũ trẻ sẽ biết lấy ai làm tầm cao mà vươn tới?”. Thấy Trời nặn đôi bàn tay nguời cha to và thô ráp, vị nữ thần lại lắc đầu buồn rầu: “Ngài có biết đang làm gì không? Những bàn tay to lớn thường vụng về. Với đôi bàn tay ấy, nguời cha chật vật lắm mới có thể găm kim băng đóng tã, cài nút áo cho con trai, thắt chiếc nơ hồng cho con gái. Bàn tay ấy không đủ khéo léo để lấy những mảnh dằm nằm sâu trong da thịt mềm mại của trẻ”. Ông Trời mỉm cuời đáp: “Nhưng đôi bàn tay to lớn vững chãi đó sẽ dìu dắt bọn trẻ qua mọi sóng gió, cho tới lúc chúng trưởng thành”. 
Vị nữ thần đứng bên cạnh nhìn Trời nặn nguời cha với một đôi vai rộng, lực luỡng. “Tại sao ngài phí thế?”, nữ thần thắc mắc. “Thế người cha sẽ đặt con ngồi đâu khi phải đưa nó đi xa? Lấy chỗ đâu cho đứa con ngủ gật gối đầu, khi đi xem xiếc về khuya?”. “Quan trọng hơn, đôi vai đó sẽ gánh vác cả gia đình”, ông Trời đáp.
Ông Trời thức trắng đêm để nặn cho xong nguời cha đầu tiên. Ngài cho tạo vật mới ít nói, nhưng mỗi lời phát ra là một lời quyết đoán. Tuy đôi mắt của nguời cha nhìn thấu mọi việc trên đời, nhưng lại bình tĩnh và bao dung. Cuối cùng khi đã gần như hoàn tất công việc, Trời thêm vào khóe mắt nguời cha vài giọt nuớc mắt. Nhưng sau một thoáng tư lự, Ngài lại chùi chúng đi. Thành ra người đời sau không mấy khi thấy được những giọt lệ hiếm hoi của nguời cha, mà chỉ có thể cảm và đoán được rằng ông ta đang khóc.
Xong việc, ông Trời quay lại nói với nữ thần: “Ngươi thấy đó, người cha cũng đáng yêu như nguời mẹ mà ta đã dồn bao công sức để tạo ra” 
Trích "1001 chuyện cảm động"

Thứ Hai, 20 tháng 8, 2012

CHA YÊU CON , CON TRAI

Sáng tác của Nguyễn Văn Chung
do Phan Đình Tùng hát

Nhìn con yêu say giấc nồng, lòng bỗng xót xa thay, khi đã vô tình làm con đau đớn.
Nhiều khi cha quên mất rằng từng đã giống như con.
Những nghĩ suy còn nhiều non nớt.

  Dường như con đang rất buồn, vì khoảng cách hai ta như xa thêm vì không hiểu nhau.
  Mà con đâu hay biết rằng.
Cha sẽ vẫn bên con dẫu những khi cha phải la mắng.
 
Vì Cha yêu con lắm đấy.
Vì Cha yêu con biết mấy.

Tuy rằng Cha lo lắng thế, nhưng lòng Cha không thể nói.
Để đôi khi con vẫn hỏi vì sao Cha nghiêm khắc mãi?
Thà rằng Cha như sắt đá để mai này con thật thà.

Vì sao khi con vấp ngã, bàn tay Cha không đỡ lấy?
Là vì Cha mong muốn thấy sau này con thêm vững bước.
Vì Cha yêu con lắm đấy, biết không chàng trai nhỏ dại.
Dù thế nào vẫn yêu con nhiều.

Chủ Nhật, 19 tháng 8, 2012

SINH NHẬT & GẶP BẠN

Ngày 18/8 Hội nguyentraik22 TPHCM tổ chức sinh nhật cho các bạn có ngày sinh từ tháng 5 tới hết tháng 8. Cũng là dịp đón gặp Ngọc Dung 10A đang ghé thăm Sài gòn.
Ảnh 1 : Happy birthday những người có sinh nhật
Ảnh 2: Các bạn nữ
Hàng dưới là 10A : Ngọc Dung, Thu Hồng, Phương Thu
Hàng trên: MThuần (10B), An khanh, Dân Hồng (10G),VThu (10H)
 
Ảnh 3: Ngọc Dung, Thu Hồng
Ảnh 4: Phương Thu đại diện cắt bánh sinh nhật
Ảnh 5: Diệu , Trường sơn (10E), Thành( 10D), An Khanh ( 10G)
Ảnh 6: Châu 10G ‘’ chạy sô nên tới trễ một chút’’

Thứ Sáu, 17 tháng 8, 2012

Thứ Tư, 15 tháng 8, 2012

10 quốc gia có dân số học thức nhất thế giới.


(Theo 24/ 7 Wall Street )  Tổ chức Phát Triển và Hợp tác Kinh Tế (OECD) vừa công bố một bản khảo cứu cho biết là trong vòng 50 năm qua, số sinh viên đại học ở các quốc gia phát triển tăng gần 200 phần trăm.
Bản công bố này cũng liệt kê danh sách 10 quốc gia trên thế giới có cư dân học thức nhất trên thế giới.
image
Đứng hàng thứ 10 là Phần Lan với tỷ lệ dân số có bằng cấp đại học là 37 %.  Sản lượng quốc gia (GDP) tính theo đầu người là 36,585 USD


image
 Úc là quốc gia có cư dân học thức đứng hàng thứ 9 trên thế giới, với tỷ lệ dân số có bằng cấp đại học cũng 37%. Sản lượng GDP tính theo đầu người là 40, 719 USD


image
Anh là quốc gia đứng hàng thứ về số dân học thức, với tỷ lệ dân số có bằng cấp cũng ở mức 37%, và sản lượng GDP tính theo đầu người là 35, 504 USD


image
Na Uy là quốc gia đứng hàng thứ 7 trong bảng sắp hạng, với sản lượng GDP ở mức 56,617 USD một đầu người


image
Hàn Quốc là quốc gia đứng hàng thứ 6với tỷ lệ dân số có bằng cấp đại học là 39%, trong khi sản lượng GDP mỗi đầu người ở mức 29,101 USD


image
Quốc gia đứng hàng thứ 5 là New Zealand, với tỷ lệ dân số có bằng cấp đại học là 40%. Sản lượng GDP mỗi đầu người chỉ ở mức 29,871 USD


image
Mỹ là quốc gia đứng hàng thứ 4với số dân có bằng cấp đại học ở mức 41%. Sản lượng GDP mỗi đầu người là 46,588 USD


image
Quốc gia đứng hàng thứ 3 trong bảng danh sách là Nhật Bản, với 44% dần số có bằng cấp đại học.  Sản lượng GDP mỗi đầu  người ở mức 33,751 USD


image
Ixraen là quốc gia đứng hàng thứ 2 trong bảng danh sách với 45% dân số có bằng cấp đại học, trong khi sản lượng GDP mỗi đầu người chỉ ở mức 28,596 USD


image
Canada là quốc gia đứng hàng đầu về trình độ trí thức, với 50%  dân số có bằng cấp đại học. Sản lượng GDP mỗi đầu người ở mức 39, 070 USD



Phần bổ sung :
Ngoài 10 thứ hạng kể trên, quốc gia được xếp hạng THƯỢNG THỪA,(Thượng Hạng Ngoại Hạngvì có nhiều bằng cấp tiến sĩ nhất thế giới, vinh dự đó thuộc về ...  VIỆT NAM
Công Hùng st