Thứ Tư, 18 tháng 8, 2021

NHỚ BẠN


Một ngày tháng 4/1975, tại sân trường đại học Bách khoa Hà Nội, tôi tiễn Thục, người bạn thân lên đường nhập ngũ, chuẩn bị cho đợt tổng tiến công mùa Xuân của đất nước. Hai đứa học với nhau từ nhỏ, cùng là học sinh cấp III Nguyễn Trãi và cùng là sinh viên Bách khoa, nay phải xa nhau. Thục lăn lộn nơi thao trường, rồi sẽ lao vào chốn hiểm nguy, còn mình vẫn ôm sách mỗi giờ lên lớp. Ngay những khi bận với công việc, vẫn thoảng nhớ người bạn thân phương xa.
Vậy mà giờ đây bạn đã đột ngột ra đi, ra đi thật rồi. Vô cùng thương tiếc bạn. Mong bạn an lành nơi cõi trời.
Bài thơ này, tôi viết những tháng ngày không quên đó.
.

NHỚ BẠN

Thân tặng Thục
Sao không thấy cậu thư về?
Chờ tin cậu từng giờ từng phút
Ngày lại ngày qua thật là sốt ruột
Mà thời gian cứ chầm chậm trôi qua

Khi hoàng hôn buông xuống dãy phố xa
Nam nữ sóng đôi đi qua trước cửa
Mình vẫn mong có một ngày nào đó
Hai đứa mình cũng sẽ sóng đôi ?

Cũng có khi nói chuyện vui cười
Tình bè bạn chung nỗi niềm tâm sự
Tim dừng lại khi mình vừa chạnh nhớ:
“Giá cậu bạn mình cũng có ở nơi đây!”

Có những khi sách vở ở trên tay,
Bỗng hình ảnh cậu dập dồn xô đến,
Những kỷ niệm giận hờn, lưu luyến
Quyện vào nhau như mới có hôm nào.

Mình chỉ mong sao cho những buổi chiều
Đừng đẹp quá cho lòng mình thêm nhớ,
Mình muốn kéo dài những giấc mơ kỳ lạ
Thấy hai đứa mình nói chuyện cùng nhau.

Hiện giờ cậu đang ở nơi đâu?
Vòm trời nào xanh trên đầu cậu ?
Mỗi đêm ngắm nhìn sao Bắc Đẩu
Cậu biết chăng, mắt mình cũng dõi nhìn ?

Kể làm gì cho thêm nhớ thêm thương
Người bạn sớm trưa gội sương, gội nắng,
Lưng áo mồ hôi đọng màu bạc trắng
Rạo rực tâm hồn mỗi tối liên hoan.

Chúng mình đã đến tuổi trưởng thành
Mỗi cánh chim bay một miền Tổ quốc
Nhưng tình bạn làm sao xa rời được,
Hai đứa mình mãi mãi bên nhau.

Đừng gán cho mình mang nỗi nhớ u sầu
Vì tình bạn mang cho mình sức mạnh
Và nỗi nhớ, ấy là niềm kiêu hãnh
Dắt mình đi tới những ngày mai...

Trên đường hành quân vượt những dặm dài
Xin đem nỗi nhớ của mình làm bông hoa trước mặt


Hà nội, 8/9/75
HỒ SĨ BÀNG

Thứ Sáu, 13 tháng 8, 2021

NGẬM NGÙI-XÓT XA

 

Trung Thục ơi, sao bạn vội ra đi

Để thương nhớ cho bao người ở lại

Tim chúng tớ cứ quặn đau, trống trải

Thương bạn hiền nằm đó đơn côi

Bạn bè nhiều nhưng không được đến nơi

Nhìn lần cuối bạn xa rời nhân thế

Thương nhớ lắm nhưng làm sao có thể

Tiễn bạn về miền Cực lạc Tây Phương

K 22 tim cứ mãi vấn vương

Tự hỏi lòng sao lại như thế nhỉ

Cách mấy hôm còn luận bình khí thế

Trên Zalo tương tác với nhau mà…

Thôi thế từ nay cách biệt rồi

Người bạn chân quý của chúng tôi

Còn mong chi nữa ngày hội ngộ

Âm dương cách biệt xa ngàn khơi

Vĩnh biệt bạn nhé, Trung Thục ơi

Thanh thản ra đi tận cuối trời

Gặp lại vợ, con, cùng bạn học

Nguyện cầu nơi ấy, bạn yên vui

10/8/2021

Bạch Kim Dung




NHỚ EM TRUNG THỤC

 

Tôi đươc quen biết Cụ nội của Thục nhiều năm khi cụ công tác

ở ban Kinh tế TƯ. Tôi vẫn qua lại như người thân. Xinh Vĩnh biệt TRUNG THỤC.


*****< NHỚ EM TRUNG THỤC >*****

Ngày tôi dạy toán Bàng và Thục

Đã đến thăm tôi ở Ngọc Hà

Đã hiểu thương nhau thành bạn hữu

Đã một năm ròng . Nhớ lúc xa

Ta đi trận mạc em cầm súng

Thầy trò vẫn thế đồng tâm mà

Chiên Thắng , gặp nhau mừng hết nói

Giờ đây vĩnh biệt xót lòng ta

********

Ta thương lớp H ngày xưa áy

Những bạn nằm đâu ở chiến trường

Kẻ mất người còn. Mơ vẫn thấy

Lần này biệt Thục dạ như tương

Không quên lời hẹn thăm nhau đã

Mãi mãi còn là nỗi nhớ thường

Cảm tạ Hồ Bàng : tin Thục mất

Mùa sen đã lụi tơ còn vương

(10/8/2021 Luân)

Thứ Năm, 12 tháng 8, 2021

Vĩnh biệt họa sĩ biếm Trung Kần

 

Tòa soạn báo Tuổi Trẻ Cười vừa nhận được tin họa sĩ biếm Trung Kần đã ra đi hồi 16 giờ ngày 9-8-2021.

Đây là một mất mát cho báo Tuổi Trẻ Cười cũng như Câu lạc bộ Họa sĩ biếm mà ông đã tham gia từ lâu.



Họa sĩ biếm Trung Kần trong buổi họp mặt CTV báo Tuổi Trẻ Cười Xuân Canh Tý 2020


Họa sĩ Trung Kần sinh năm 1955 tại Hà Nội. Ông tên thật là Nguyễn Trung Thục. Ông vốn là một kỹ sư tốt nghiệp ĐH Bách Khoa Hà Nội, từng du học ở Tiệp Khắc trong những năm 80. 

Ông đã góp mặt với Tuổi Trẻ Cười ngay từ ngày đầu thành lập tờ báo. Sau này, ngay cả khi công tác tại một ngành nghề không liên quan đến hội họa, báo chí, họa sĩ Trung Kần vẫn đều đặn sáng tác biếm họa cho tờ báo Cười. Khi đã nghỉ hưu, ông càng thêm hăng say với lĩnh vực sáng tác tranh biếm họa. Tranh ông luôn xuất hiện thường xuyên trên báo Tuổi Trẻ Cười.

Biếm họa của Trung Kần có lúc thì đả kích sâu cay những vấn nạn xã hội, có lúc lại đơn giản chỉ là một tiếng cười thật duyên dáng cho cuộc sống vui tràn.

Tòa soạn Tuổi Trẻ Cười, Câu lạc bộ Họa sĩ Biếm xin thành kính gửi lời chia buồn sâu sắc cùng gia đình, bạn bè và đồng nghiệp của ông!

Họa sĩ Trung Kần đã về cõi vĩnh hằng nhưng nụ cười hóm hỉnh trong tranh ông sẽ tiếp tục thúc đẩy sự tích cực cho cuộc sống này ...

Tòa soạn  Báo Tuổi Trẻ Cười.












TIN BUỒN


Đại gia đình chúng tôi vô cùng thương tiếc báo tin:

Ông: NGUYỄN TRUNG THỤC

(Tức họa sỹ TRUNG KẦN).

Nguyên Phó Giám đốc Xí nghiệp Xếp dỡ Tân Thuận 2, cảng Sài Gòn.

Sinh ngày: 06 tháng 06 năm 1955.

Nguyên quán: Thôn Xuân Trạch, xã Xuân Canh, huyện Đông Anh, TP. Hà Nội.

Thường trú tại: 140/4 Trần Huy Liệu, Phường 15, quận Phú Nhuận, TP Hồ Chí Minh.

Đã tạ thế vào hồi 16h10’ ngày 09 tháng 08 năm 2021, (tức ngày 2 tháng 7 năm Tân Sửu) tại TP. Hồ Chí Minh.

Hưởng thọ: 67 tuổi.

Kế hoạch tổ chức tang lễ:

Do những quy định về giãn cách xã hội nên gia đình chưa thể tổ chức tang lễ ngay tại thời điểm này. Khi có điều kiện tổ chức, gia đình chúng tôi xin được kính báo thời gian và địa điểm cụ thể tới thân bằng quyến thuộc và anh em, bè bạn.

Đại diện gia đình,

Em trai Nguyễn Trung Đình