"Phở" đang cạnh tranh với "Cơm"
Không biết ông nào cà rỡn nghĩ ra cái ẩn dụ cho "Cơm" và "Phở" thật dí dỏm: "Cơm" là vợ, "Phở" là… em út nơi quán xá, nhà hàng. "Phở" thường đẹp hơn "Cơm" về mẫu mã, kiểu dáng, bởi "Phở" luôn chăm chút, tỉa tót, tô son, “chạy chỉ”. Còn "Cơm" thì đa phần vì bươn chải lo toan vun vén gia đình nên phải chào thua món trang điểm lụa là.
Có một thực tế mà "Cơm" không để ý: "Phở" đang cạnh tranh với "Cơm" bằng vẻ ngoài rất… "Văn hóa ứng xử", nhưng thật ra đó là những chiêu "Ma mị" bọc đường. Thường thì "Phở" ăn nói dịu dàng, một vâng hai dạ, anh cần chi ạ, có em có em…
Được khen đẹp, "Phở" nhẹ nhàng thỏ thẻ: “Dạ em cám ơn anh, nhưng em làm sao bằng chị nhà được ạ?...”.
Rồi "Phở" đưa anh lên mây xanh, nói em tu chín kiếp cũng chưa chắc đã sở hữu một ông chồng đẹp trai, hào hoa như anh. Anh nào cũng cười tít mắt, thấy lâng lâng từ "Ngón chân cái" đến đỉnh đầu.
Nếu là "Phở Hà Nội", các anh sẽ được nghe giọng oanh vàng ríu rít: “Thủ trưởng ơi, chương trình quán em có nhạc sống đấy!”... Còn nếu là "Phở Huế", khi ngồi một mình đăm chiêu, anh sẽ được quan tâm với lời nói như gió thoảng trên dòng Hương: “Anh chi ơi, chiều ni răng mà buồn rứa?...”. Nghe ngọt như mía lùi.
"Phở" lượn lờ ân cần hỏi han, anh ăn ngon miệng chứ, rồi lả lướt đi qua đi lại, có khi sát sàn sạt với khách, đụng chỗ này tí, chạm chỗ kia tí, rồi cười nụ, mắt chớp chớp, nói “ấy chết, em xó-ri nhá!” (sorry: xin lỗi, rất tiếc). Nhiều chàng tranh nhau khoe vốn tiếng Anh với "Phở", rối rít nói “nót thing, nót thing” (not thing: không có gì) thậm chí "No Star where!"( không sao đâu!) ...Chu cha là vui.
Bia cạn, không anh nào tự rót, cứ mắt cụp, mắt xòe nháo nhác tìm "Phở". "Phở" đến, vịn vai khách, rót bia từ phía sau, cái lưng khách bỗng "mát dịu" như núi đồi Đà Lạt. Cứ thế, "Phở" lúng la lúng liếng, nói có gì gọi em sẵn sàng chiều anh! Chỉ có bấy nhiêu mà đáng lẽ uống vài chai thành vài chục chai. Hầu hết "Phở" biết “trang trí” khá bắt mắt: "vài lát ớt đỏ, mấy cọng hành xanh, thêm miếng chanh tươi mọng nước..." Đang "Đói...", thử hỏi anh nào không "Chóp chép"?
Trên “tinh thần” đó, khá nhiều anh tìm "Phở" giải khuây, nghe ngòn ngọt, uống cay cay, đu đưa vài câu, liếc liếc vài cái, giải quyết thẩm mỹ cho con mắt rồi về. Chẳng có gì ghê gớm. Đấy là nói "Phở nhẹ”. Còn "Phở nặng” trong nhà nghỉ, khách sạn bịt bùng thì lại là chuyện khác...Rốt cục, buổi chiều sau khi "Du Blut dann ich nach Mittag - Em thích thì anh chiều" thì "Your Sugar, you go - my Sugar, I go - Đường em, em đi - đường anh, anh đi",( Văn phong kiểu teen thời @ ), hihi.
Tan tầm về ngay với "Cơm" ư? Có anh nói đó là "Buổi chiều… ngu nhất". Mặt buồn xo, anh ta than rằng "Cơm" của anh thường "đá thúng đụng nia, dằn mâm xén bát, giọng nói khô rát như gió Lào", vẫn là chuyện "cơm áo gạo tiền" muôn thuở. “Bả làm như tại tui mà vật giá leo thang, lúc nào cũng mặt nặng mày nhẹ. Trong bữa cơm thế nào cũng rên rỉ "gạo lên, thịt lên, rau lên... Chán!”.
Có người thở dài nói: “Ôi, "Cơm" của tui xét nét lắm!”. Rồi anh khen thơ của ai đó viết đúng tâm trạng của anh: "... Im lặng vợ bảo giận gì/tươi cười vợ bảo chắc đi với bồ"... Thật chẳng biết sống làm sao cho "phải". Mình không "Phở", "Cơm" cũng nghĩ mình "Phở". Kiểu này thì cứ "Phở" cho bõ ghét.
"Cơm" hay “nguội lạnh”, xẵng giọng với chồng, có ác cảm với "Phở" là điều cần phải thông cảm. Các ông thử làm "Cơm" mới thấy. Còn bây giờ các ông vẫn là “Đôi đũa vàng”, muốn lùa "Cơm" hay khoắng "Phở" gì cũng được.
Mình từng nghe một ông chồng ba trợn ba trạo nói về "Cơm" rất cảm động. Anh kể, có lần "Phở nhẹ” xong, về tới hiên nhà chợt nghe "Cơm" ru con: "Chàng ơi phụ thiếp làm chi/thiếp như "Cơm nguội" chờ khi đói lòng. Anh bỗng thấy nghèn nghẹn ở cổ, thương "Cơm" quá là thương. Rồi cũng chính anh, trong một lần trà dư tửu hậu đã cao hứng tuyên bố mình có… lá bùa hạnh phúc. Lá bùa chính là hai câu thơ (của ai anh quên mất tên): "Vợ là Thánh chỉ Vua ban/bảo sao nghe vậy, miễn bàn đúng sai".
Anh nói mỗi ngày anh đều “tâm niệm” và làm đúng y vậy nên bây giờ anh với "Cơm" tình thắm nghĩa nồng. Bạn bè vỗ tay cười rật rật tán thưởng.
Trần Cao Duyên.
(TH st.)
Dành cho các bác trai Nguyentraik22
Trả lờiXóaCó nhiều loại phở: phở gà, phở bò. Riêng về phở bò thì có phở tái và phở chín, tái nạm, tái chín.ở miền Bắc còn thấy có cả phở vịt và phở ngan , phở lòng nữa. Sài gòn ngày xưa có phở tàu bay ở Lý thái Tổ .
Tại hạ trước kia đã từng thưởng thức phở tàu bay, cực kì! Bây giờ sợ nhiễm ‘’hát 1 rờ 5’’ nên chỉ ăn phở bò tái chin nạm gàu có thêm nước béo. Chà viết tới đây thấy thèm quá, phải đi ăn liền liền..
(Mười hát)
Bạn Mười Hát nhắc mới nhớ, bữa lâu rồi tôi qua Paris thăm "Kinh đô ánh sáng", ghé quận 13 vào China Tow, ở đó như Việt Nam, cũng có Phở Tàu bay(45 France/tô) và Phở Xe lửa(35 France/tô), tuy nhiên do người Nam bộ gốc Hoa nấu nên cũng tạm được lúc "Sểnh nhà".Bây giờ ở Berlin mới thấy có Phở Hà Nội, Phở Tàu bay,Phở Nam Định,...thậm chí Phở Rau cải Hà Đông ( 6 đến 8 Euro/tô ), chứ chưa thấy Phở Xe lửa.
Trả lờiXóaBài viết đang lên án „phở“ mà tại sao bạn nào cũng ca ngợi phở thế nhỉ, lại còn đi khắp nơi (đến tận Paris) để tìm phở nữa chứ?
Trả lờiXóabài viết này phê phán những người chỉ thích ăn phở ngoài đường mà không thích ăn cơm nhà vậy mà các bạn ca ngợi phở hết tầm vậy
Trả lờiXóaBạn Dung(10A) và bạn Vũ Bích Liên thân mến, thực ra thiên hạ ví von như vậy là có phần "Khập khiễng" và làm "Đau lòng" nhiều người,vì "Phở Hà Nội" là món đặc sản "Văn hóa ẩm thực" mà văn thơ đã không tiếc lời ca ngợi như "Quốc hồn, quốc túy" của của An Nam ta.Năm 1975 Kỳ Râu kẽm đã từng mạnh miệng tuyên bố "VNCH sẽ đánh đến cùng và không cho Cộng sản Hà Nội vô Sài Gòn ăn phở!", ngày 30 tháng tư 1975 quân ta đã ăn phở tại Dinh Độc Lập . Có lẽ từ trước đó món "Phở Hà Nội" đã nổi tiếng ở đường Paster và một vài đường lớn ở TPHCM rồi( Do người Hà Nội di cư đem vào Nam bộ). Đó là món "Phở Bắc" mà cánh đàn ông hay sỹ phu "Bắc Hà" khoái khẩu, còn món "Phở" ma quái kia thì tụi tôi tránh xa cho nó "Lành". Bật mí cho bạn Dung(10A) biết là chuyến đi Paris đó, chúng tớ đi 3 xe, mình lái một chiếc. Đoàn xe cắn đuôi nhau đi từ Berlin chạy một mạch đến chân tháp Effen mới dừng lại để lên đó ngắm "Kinh đô Ánh sáng", sau đó đi thuê KS,...rồi lên xe đi "Paris By Night",...xe cộ ở Pháp chạy ẩu và nhiều luật "Bất thành văn" theo kiểu "Vừa chạy vừa nhìn thăm dò " ý đối phương. Vì đường hẹp và nhiều đèn xanh đèn đỏ nên một hồi là chúng tôi mất phương hướng , mỗi xe đi một ngả và "Đậu phộng đường" trong khi quên mất tên KS và nó ở đường nào!Quần gần như "Nát" cả Paris, "Phở Tây" thì đầy nhưng không xơi nổi, tìm "Phở Hà Nội" đỏ mắt không ra, cuối cùng vô ăn tạm "Phở Tàu bay", may mà không bị xơi "Phở Tàu ngầm" ở dưới cống ngầm Paris như Giăng-van-giăng ngày xưa,hihi...hú vía, gần sáng hôm sau mới tìm được KS!Sau đó đi Disney Land ăn "Phở Mê-xi-cô", rồi thăm Bảo tàng Luvrơ "Xơi" "Phở Ngó" rồi "Mã hồi" về Đức.Thật là "Chuyến đi bão táp".
Trả lờiXóaCó người nói:" Trong chung thủy
Trả lờiXóa- Có một phần hèn nhát
- Có một phần trách nhiệm
- Và cuối cùng, có một phần chung thủy
liệu đúng chăng???
theo mình nghĩ TRONG CHUNG THỦY có hai phần
Trả lờiXóaphần trách nhiệm
phần chung thủy
đã hèn nhát thì không có hai phần trên
Ớ này các anh ơi ! "cả thèm lại chóng chán"... rồi đến lúc các anh chán phở cho mà coi "Phở dài là của người ta / cơm ngon, canh ngọt mới là vợ anh" Hì hì...
Trả lờiXóaHãy mở lòng với phở một chút nhé, bởi lẽ :
Trả lờiXóaVợ là..."cơm nguội" của ta, ; Nhưng là..."phở tái" của cha láng giềng!!!
( Hủ tíu phở )
Phải công nhận là phở ngon thật, ai không thích ăn thì mới là lạ? Ăn bát phở gánh ngày xưa vào buổi tối mùa đông mới tuyệt làm sao?
Trả lờiXóaMình cũng đã ăn phở ở nhiều nơi rồi và kết luận chỉ có phở tại Hà Nội là ngon nhất!
" Phở Hà Nội ngon nhất ". Chính xác ! Và, Phở Hà Nội cũng...XINH NHẤT. Bạn nào đồng ý thì...giơ tay lên.
Trả lờiXóa( Trần Bách Thảo )
Có lẽ PHỞ trần... BÁCH THẢO là ngon nhất???
Trả lờiXóaBạn Dung(10A) quả là "Sành ăn" và nhớ "Giai"(hihi), bạn nhắc tôi mới nhớ hồi những năm 60-61, kinh tế VN đang ở "Đỉnh cao muôn trượng", thỉnh thoảng tôi cũng được bố mẹ cho thưởng thức phở gánh ở Quán Thánh, Hoàng Hoa Thám, Đội Cấn, nói chung là quanh đầu Bách Thảo, sau này biến tướng thành xe phở giống xe mỳ gõ trong TPHCM,"Nhất" là phở xe đầu Ngõ Trạm, phố Hàng Bông, cảm giác ngon tuyệt vời. Còn câu hỏi chưa có lời giải của bạn dành cho những ai đã từng "Ăn" "PHỞ trần BÁCH THẢO" hoặc chính bạn Trần Bách Thảo tự PR thì chúng ta mới khẳng định được.
Trả lờiXóaThế mới biết " dân " K22nguyễntrãi rất...thích phở, sành phở và...MÊ PHỞ !
Trả lờiXóa( Phan Long Biên )