Thứ Ba, 3 tháng 5, 2011

Nhớ bạn

Mỗi năm cứ đến ngày 30-04 là ngày kỷ niệm ngày toàn thắng của cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước của dân tộc Việt Nam chúng ta, tôi lại bồi hồi xúc động nhớ về những người bạn đồng ngũ năm xưa đã anh dũng hy sinh khi còn đang rất trẻ nằm lại thành cổ Quảng Trị năm 1972, trong đó có bạn Y Hòa Mlodzuondu và bạn Nguyễn Chấn Hưng của K22 Nguyễn Trãi Hà Nội của chúng ta.Chúng ta nhớ mãi các bạn cùng với "Mùa hè đỏ lửa" năm 1972 ấy. nhân đây tôi gửi tặng các bạn K22 bài thơ của bạn Y Hòa viết trong những giờ phút máu lửa trước khi xung trận trong mùa hè đỏ lửa năm xưa, coi như một nén nhang thắp cho hương hồn các bạn Liệt sỹ của K22 được siêu thoát ở miền cực lạc:


Thơ của người lính
Di cảo còn lại của bạn Y Hòa (Nhập ngũ ngày 06-01-1972, học sinh lớp 10G K22 Nguyễn Trãi Hà Nội, hy sinh anh dũng trên chốt ở Đồi Cháy gần Động Ông Gio mặt trận Thành cổ Quảng Trị ngày 15-10-1972)
Bài thơ không có tựa đề và có thể đang ở dạng nháp:


Đêm hôm nay mưa lại rơi tầm tã
Rét run người như nửa thềm nắng hạ
Mưa tắm ướt con đường nhựa khô chảy
Và lòng ta khi ấy cũng như mưa


Ta lại đi giữa mùa hè oi ả
Khi nắng cháy đôi vai nặng chĩu
Khi nắng đốt lưng ta cứng cỏi
Khi máu hận bốc lên đầu con tim


Ta yêu sao - những cái gì bé nhỏ
Mà xưa kia ta chẳng hề đếm (nghĩ) tới
Chính cái đó lại khắc đậm con tim
Như những trái núi lửa sôi sục bao thế kỷ


Trường (sơn) kia rồi còn (có) gì là xa lạ
Chờ đó em ạ - ngày thử lửa
Leo lên nhé dốc "bóp" có thấm đâu
Hay chỉ bằng của Trường sơn một nửa


Ta lại đi cùng khẩu AK nóng bỏng
Bởi sưởi nắng (cả) của bao ngày đi xa
Và nó tắm bao mồ hôi rồi đấy
Nó nặng thân (thêm?) như cái bông lau (bóng bay)


Nó cũng khổ chứ có phải đâu?
Bởi vì nóng (nắng) bởi vì mưa vì nước mắt
Bởi vì nơi xa đang giục giã lên đường
Nhưng đau khổ vẫn là không giờ mất
Mà mãi mãi sôi sục trong ta.


Ta đi nhé đơn giản như khi "tút" (*)
Ta đi đây vui vẻ và khoẻ thêm người
Bạn từ nay là lửa máu bên mình
Bạn từ đây là cuộc sống đấu tranh
Giữa một bên là chết và chiến thắng


1-7-1972
Thành cổ Quảng Trị
Liệt sỹ Y Hòa-K7 Trỗi và K22 Nguyễn Trãi Hà Nội

Liệt sỹ Nguyễn Chấn Hưng K22 Nguyễn Trãi Hà Nội

Di cảo bài thơ không đề của Liệt sỹ Y Hòa 

Di cảo thơ của Y Hòa

Nghĩa trang Liệt sỹ đường 9

Y Hòa Mlodzuondu.




(*)Tút: "Ta đi theo lối nhỏ là lối an toàn"


Và đây là một bài thơ của các bạn gái của những Liệt sỹ đã nằm xuống, anh dũng hy sinh nơi thành cổ Quảng Trị năm 1972 để giành lại Độc lập và Tự do cho chúng ta:


 Gửi con trai năm 20 tuổi


Năm nay con trai tôi 20 tuổi và cháu lớn lên học tập chủ yếu ở nước ngoài. Tháng bảy năm nay cháu đủ lớn để về nước một mình và gia đình tôi đã tổ chức một chuyến đi thăm những địa danh lịch sử như Thành cổ, địa đạo Vịnh mốc, nghĩa trang Trường sơn cho cháu và mấy anh chị em họ cùng tuổi.
Bài thơ này tôi viết cho tôi và mong muốn chia xẻ với các bạn có cùng tâm niệm:


Khi chưa tròn 20 tuổi
Các bạn của mẹ  đi vào chiến trường
Các bạn mẹ còn trẻ  hơn con
Khi đổ máu cho Tổ  quốc 
Mẹ của các bạn mẹ
Có lẽ cũng trẻ  hơn mẹ bây giờ
Âm thầm lau nước mắt
Đợi chờ mỏi mòn mái đầu tóc bạc
Rồi mang nỗi đau đi suốt cuộc đời 
Năm nay con 20 rồi, 
Con về đứng bên Thành cổ
Tháng bảy, Quảng trị  trời đổ lửa
Thiêu đốt từng vạt cỏ non
Nhưng ngày xưa còn thêm lửa đạn, lửa bom
Và bạn bè mẹ  ở đó
Hãy cẩn thận nghe con
Đừng vô tình dẫm bừa lên cỏ
Ở nơi này không hàng hàng bia mộ
Nhưng lặng chìm dưới cỏ
Là bao nhiêu bạn bè  của mẹ
Ngã xuống
Trẻ như con bây giờ 


Con lớn lên bình yên
Và say mê đi tìm những chân trời mới
Trời trên đầu con luôn xanh
Và cỏ dưới chân mát rượi
Nhưng đừng quên nghe con
Tổ quốc là thế  đấy
Màu xanh của trời
Màu xanh của cỏ
Chính là máu của bao người đã đổ
« Bao người » ấy không phải là Ai đó
Mà là người thân của chính chúng ta 
Đừng quên nghe con
Mang theo màu cỏ xanh Thành cổ
Mỗi lần đi xa…. 
EGK9(Trỗi).
27/7/2010


Tôi ít khi tỏ ra yếu đuối, nhưng đã rơi lệ khi viết và đọc lại những dòng thơ này của Y Hòa và của bạn gái EGK9 kia.Trong các bạn nữ K22, có bạn nào có "Người thương" nằm lại trong chiến trường thì coi như đây là tấm lòng thông cảm và chia sẻ sâu sắc với những mất mát vô cùng to lớn không thể bù đắp của các bạn.

2 nhận xét:

  1. 10 năm về trước, có một mùa hè tôi cùng đoàn thiếu niên thực hiện một cuộc hành trình "tìm về cội nguồn".Đoàn chúng tôi đã đến thắp hương ở nghĩa trang Trường Sơn, nghĩa trang Đường 9 & Thành cổ Quảng Trị. Khi nghe thuyết minh ở Thành cổ, người tôi bỗng run lên, nổi da gà...(dù lúc đó giữa trưa hè ),tôi cảm thấy dưới chân , mỗi ngọn cỏ đều trú ngụ 1 linh hồn, chân ríu lại ko bước nổi nữa ...Tôi ko bao giờ quên được cảm giác thiêng liêng đó. Không ngờ nơi ấy bạn tôi nằm ...

    Trả lờiXóa
  2. Vô cùng thương tiếc những người bạn trẻ nhiều tài năng, rất dũng cảm và hồn nhiên yêu đời: "...Ta đi đây vui vẻ và khoẻ thêm người..."!

    Trả lờiXóa