Tác giả: Chu Chí Quang;
Người dịch: Bảo Châu
Người dịch: Bảo Châu
Trung thu năm ấy, nhà tôi gặp chuyện không may: mẹ bị ốm không thể đi làm, nhà máy của ba ngừng sản xuất, ba phải đi kiếm việc linh tinh. Một vị giám đốc công ty nhìn thấy ba trung thực thật thà, bèn cho ba 1 túi bánh Trung thu, bánh ấy vốn chỉ dành cho công nhân chính thức của công ty. Túi bánh có tất cả 5 cái. Nhìn qua túi nhựa, thấy đề là bánh Ngũ Nhân. Buổi tối, cả nhà ngồi yên lặng vây quanh bánh Trung thu, bố chăm chú nhìn mẹ. Đứa em trai 7 tuổi dõng dạc hỏi: “Bánh Ngũ Nhân mùi vị như nào ấy nhỉ? Con chưa từng được ăn bao giờ !” “Con cũng chưa bao giờ được ăn”. Đứa em gái 5 tuổi cũng yếu ớt phụ họa theo. “Năm ngoái vừa mới ăn xong, làm sao đã quên rồi?” Tôi lúc đó 8 tuổi - lấy uy phong của thằng anh cả nạt nộ, miệng cũng nhỏ một vài nước dãi. Mẹ ngược lại dường như không nghe, không nhìn thấy gì, đẩy bánh lại phía ba nói: “Cho cụ Năm ở bên cạnh bánh nhé. Hôm qua cụ ấy mang cho nho nhà cụ trồng được, chúng ta cũng chưa có gì tặng lại” “Nho đó chua lắm!” Thằng em lăn ra. “Chua sao anh còn tranh của em?”. Đứa em gái thẽ thọt nói. Mẹ lại quả quyết đẩy bánh về gần ba chút nữa. Ba do dự đứng lên, cầm bánh Trung thu tỉ mỉ nhìn: “Chiếc bánh này hình như bị chuột cắn rồi.” Chúng tôi vây quanh, quả nhiên nhìn thấy bánh bị sứt một miếng, mà chỗ túi ni lông đựng bánh cũng bị rách một lỗ nhỏ. Chiếc bánh mà bị chuột cắn như thế này đương nhiên không thể đem tặng được nữa rồi. Ba anh em chúng tôi vui mừng hớn hở chờ ba xử lý cái bánh: ba cẩn thận cắt sạch chỗ bị chuột cắn đi, sau đó cắt cho anh em chúng tôi mỗi người được khoảng phần ba cái bánh. Bố dành miếng còn lại cho mẹ, mẹ cũng không ăn, hai người cứ đùn đẩy nhau. Cuối cùng miếng bánh đó để đến ngày thứ hai, lại dành cho chúng tôi. Lúc đó, mẹ lấy chút vụn bánh đưa lên miệng, rồi chút còn lại đặt vào miệng ba, nói: “Chúng ta cũng được ăn bánh Trung thu rồi, cũng ăn Tết Trung thu rồi”.
Nhiều năm qua đi, chúng tôi đều đã có gia đình riêng. Mỗi năm đến Rằm tháng 8 lại biếu ba mẹ bánh Trung thu. Lúc ăn bánh “đoàn viên”(1), chúng tôi đều nhắc đến câu chuyện vui năm xưa – Về chuyện con chuột gặm bánh, bọn trẻ vẫn vây quanh ba và hét to: “Ông chuột! Ông chuột!” Lúc đó, mẹ lại cười nói: “Lúc đó anh đùa, ai mà không nhận ra. Làm gì có con chuột nào ăn bánh Trung thu cơ chứ!”
=========
Chú thích: 1. Đoàn viên: Tết Trung thu ở Trung Quốc cũng là Tết đoàn viên, hội tụ các thành viên trong gia đình. Nên bánh Trung thu còn gọi là bánh Đoàn viên
(Theo Bách Hoa – Truyện ngắn TQ)
Chú thích: 1. Đoàn viên: Tết Trung thu ở Trung Quốc cũng là Tết đoàn viên, hội tụ các thành viên trong gia đình. Nên bánh Trung thu còn gọi là bánh Đoàn viên
(Theo Bách Hoa – Truyện ngắn TQ)
Còn nhớ thời chúng ta , dịp Trung thu các gia đình đến nhận bánh đc phân phối từ tổ trưởng dân phố. Mỗi đứa trẻ đc 1/6-1/8 cái bánh nướng ( dẻo) nhân chủ yếu là mứt bí và đường đỏ. Vậy mà háo hức chờ đợi từ trước đó mấy ngày. Miếng bánh bé tý nhưng về còn chia lại để cả nhà thưởng thức .
Trả lờiXóaLúc đó Tết trung thu thật vui và ý nghĩa
Câu chuyện cảm động về một người cha thương con rất tinh tế.
Trả lờiXóaHồi bé bánh Trung thu nhà mình cũng có lần bị con gì đó... xơi một miếng, nhưng mấy chị em vẫn chén vô tư.Hìhì...
Một người CHA thông minh& tình thương con vô bờ bến
Trả lờiXóaĐây là một gia đình hạnh phúc. Cách giải quyết của người cha và mẹ thật tuyệt vời!
Trả lờiXóaTuy nhiên vẫn có chút hạt sạn trong bản dịch thì phải. Nếu túi có 5 các bánh thì đâu đến nỗi mỗi đứa con chỉ được phần ba cái bánh(?)
Ngày xưa lũ trẻ toàn lấy bơ đong gạo, gắn một cái que đẩy, tự chế bánh xe , đốt một cây nến ở giữa bơ thế là có một đèn rước trung thu. Đứa nào khéo tay thì làm đèn ông sao.Vào đêm trung thu cả lũ đốt đèn đi vòng vòng . Vui đáo để
Trả lờiXóaNgày trước, thời khó khăn, được ăn bánh trung thu thoải mái thật là điều không tưởng. Tuy nhiên, bây giờ có điều kiện thì tồn tại một nỗi lo canh cánh: vệ sinh thực phẩm.Nhìn hộp bánh đẹp cùng những chiếc bánh rất bắt mắt nhưng lại... ngập tràn nỗi phấp phỏng về hệ quả khôn lường của nó. Các nhà làm bánh trung thu xưa kia hình như có LƯƠNG TÂM hơn thì phải ?
Trả lờiXóaHồ Kỳ Hòa
Ngay xua trung thu duoc mot mieng banh that la quy gia nhung bay gio nhin thay banh la so HET HON ..
Trả lờiXóa.Thoi ko an cho an toan ..
Câu chuyện bánh trung thu thật cảm động... đã khơi lại cho chúng mình nhớ về Tết Trung Thu hồi bé. Mấy chị em mình thèm ăn bánh trung thu nên mỗi khi nhìn thấy mẹ là lại mở thùng gạo để ngửi và suýt xoa khen thơm quá mà mẹ mình nhất định để dành đúng ngày mới cho ăn.
Trả lờiXóaSắp đến rằm Trung Thu là mình cũng háo hức làm đèn Ông Sao, mặt nạ, đốt hạt bưởi và rước đèn thật là vui.
Ngày xưa, nhà mình có cây bưởi, cây roi, mỗi lần Tết Trung Thu mẹ lại sai các anh hái quả để bầy cỗ trông Giăng,vui ơi là vui! Bây giờ mẹ đã đi xa...cây trong vườn cũng bị chặt hết, mình không mong Tết Trung thu nữa, chỉ nhớ về ngày xưa...
Trả lờiXóaN.Ngọc
Mỗi lần thu sang lại nhớ đến những trung thu đạm bạc của tuổi thơ yêu dấu, mãi sau này lớn lắm rồi,đi bộ đội về rồi, một lần tớ và Lương Bình cùng vài bạn nữa tổ chức phá cỗ Trung Thu ở ven bờ hồ đường Thanh Niên, hôm đó Lương Bình chuếnh choáng, phải dắt xe về Ngọc Hà, không biết LB say Trăng hay say rượu,...hay say "Nắng"? Còn bây giờ để tránh ngộ độc thực phẩm và phát huy khéo tay hay lam và nữ công gia chánh, chị em K22 ta nên học hỏi kinh nghiệm tự làm bánh Trung thu nhé. Chúc các bạn thành công.
Trả lờiXóaHiện nay Trung thu dành cho người lớn quá nhiều . Bánh ngon đắt tiền dùng để quà cáp . biếu xé.
Trả lờiXóaCòn dân nghèo thì nơm nớp mua phải bánh quá đát ( mua 1 tặng 1) .Mới hôm nay thôi đọc báo lại có cái việc mua bánh Trung thu dỏm tặng CN Ở Bình Dương.
Đã từ lâu mình ko ăn bánh đó nữa.