Nhà thơ Thanh Ứng |
Năm học đi qua tháng ba
Tháng ba những ngày giáp hạt
Sáng ra tôi đứng cổng trường
Đón từng em đến lớp
Miệng nhẩm tính bốn mươi, bốn mốt…
Những ngày này thấy quý các em hơn.
Tôi biết có em ngày chẳng no cơm
Ăn hai bữa một phần độn củ
Nhưng hành trang đến trường bao giờ cũng đủ
Bài học thuộc trong đầu, sách vở gọn trong tay
Và giờ nào cũng chẳng thiếu đâu
Những cánh tay giơ lên khi tôi nêu câu hỏi
Những ánh mắt nhìn tôi nói những điều muốn
Những tiếng cười bè bạn đùa nhau…
Những tiết học vẫn rộn ràng tiếng hát
Giờ ra chơi vẫn náo nức những trò chơi
Dẫu khó khăn nhưng không vắng tiếng cười
Các em đi qua tháng ba bằng điểm mười tươi đỏ
Ôi ! Những tháng ba
Như đường đến trường có con suối lũ
Tôi muốn làm nhịp cầu nho nhỏ
Đón em đi trên chặng đường xa…
Tôi muốn ngày nào lớp cũng đông vui
Dẫu có tháng ba còn đi qua năm học
Một khoảng trống trên bàn có em vắng mặt
Là thành bao khoảng trống ở trong tôi…
======
Nguồn: http://vanvn.net/news/5/2710-tac-gia-thanh-ung.html
Hồi lớp 5 em từng từng được nghe bài này một lần do thầy Chính dạy văn ngâm mà nhớ mãi không quên.
Trả lờiXóaVà có lẽ tới nay em vẫn luôn bị ám ảnh bởi "khoảng trống" trong đó.
Xa rồi, bỗng chốc muốn mình bé lại như ngày xưa để được ngồi dưới tán cây cùng bạn ôn bài hay lặng lẽ ngồi dưới gốc sấu già với những suy nghĩ miên man của tuổi mới lớn, được trể về bàn gỗ ngày xưa nghe thầy ngâm từng câu thơ.
Mỗi câu của thầy thấm nhuần những đạo lý đã chắt chiu suốt cuộc đời người lái đò tóc đã không còn xanh mà em ngày xưa không hiểu hết, có lẽ tới nay cũng chưa thực sự hiểu được hết.
Quí trọng tình cảm và trách nhiệm người thầy, càng hiểu thêm cái khó khăn "sự học" của học sinh vùng cao qua bài:
Trả lờiXóahttp://phunutoday.vn/xa-hoi/hoc-sinh-qua-suoi-bang-tui-nilon-len-bao-nuoc-ngoai-43180.html
NABD