Thứ Tư, 28 tháng 7, 2010


Các bạn thân mến!

Nếu ngày trước, chúng ta học bên nhau, khó có thể xác định về sau những người bạn chúng ta sẽ làm gì. Hôm nay nhìn lại, với tuổi bọn mình, mọi việc đã định hình. Lớp 10H chúng tôi có một cậu bạn mà con đường hoạn lộ cũng lạ. Đó là bạn Đỗ Ngọc Thủy. Ngày trước cậu ấy học tốt cả các môn tự nhiên lẫn xã hội. Sau khi tốt nghiệp Đại học , cậu ta trở thành giáo viên vật lý hạt nhân tại Đại học Bách khoa Hà nội nhiều năm. Nay cậu ấy lại chuyển sang làm văn học nghệ thuật. Tôi xin giới thiệu một số bài của cậu ấy qua các liên kết:




3 nhận xét:

  1. Chào các bạn K22 Nguyễn Trãi và bạn Thủy!
    Mình vẫn nhớ ra bạn, nhưng không biết bạn Thủy có nhớ ra mình không? Mình cũng là SV ĐHBK Hà Nội nhưng là khoa Điện. Ra trường mình làm việc trong ngành điện.
    Dung 10A.

    Trả lờiXóa
  2. Chào Dung 10A & các bạn K22 Nguyễn Trãi!


    + Bạn Bàng vừa báo sáng nay, mình vào thăm ngay với nỗi vui mừng khó tả! Cám ơn Bàng đã "dựng mái nhà xưa" cho chúng ta đi về với tuổi 18...


    + Cám ơn Dung 10A "vẫn nhớ ra". Mình cũng nhớ Dung rồi (cũng may có các tấm ảnh của bạn "giúp đỡ". Hi hi...) Dung học bên khoa Điện (cùng Việt "gái" phải không?)

    + Mời Dung và các bạn vào link sau đây coi 1 bài mới của mình ở Tạp chí Sông Hương tháng trước "Đến trường phái thơ Việt từ cảm thức hậu hiện đại Việt":

    http://tapchisonghuong.com.vn/index.php?main=newsdetail&pid=0&catid=7&ID=6088&shname=Den-truong-phai-tho-Viet-tu-cam-thuc-hau-hien-dai-Viet

    Chúc vui

    Thủy 10H

    Trả lờiXóa
  3. Hôm nay mình mới biết và đọc bài "Đến trường phái thơ Việt từ cảm thức hậu hiện đại Việt" của Thủy 10H.
    Và cũng rất thích bài thơ của THẾ DŨNG "Tôi biết mình hôm nay"

    Tôi biết tôi bây giờ
    Chưa thể yêu hết được
    Sự tuyệt vời nơi em
    Mỗi ngày thêm bất chợt

    Tôi không dám nghĩ mình
    Đã hiến dâng nhiều nhất
    Dù tình ca đầy ngực
    Và súng chắc trong tay

    Tôi biết mình hôm nay
    Chưa thấm chi người trước
    Ngày mai bao trái tim
    Sẽ còn yêu đất nước

    Chưa thể yêu hết được
    Dẫu đã nhiều tháng năm
    Đất nước nhiều kỳ diệu
    Tôi ngạc nhiên bao lần

    Không thể yêu hết được
    Dẫu sống nhiều thanh niên
    Trái đất đầy bí ẩn
    Mỗi sớm đầy ngạc nhiên
    1981-1982

    Trả lờiXóa