Có lần, vào ngày thành lập QĐND chúng tôi gặp mặt những người lính năm xưa của lớp 10”Gấu”.
Hôm ấy thật đặc biệt , bởi lần đầu tiên được nghe các bạn kể về cuộc đời quân
ngũ. Ngày ấy, các bạn tôi từ giã lớp học tuổi thơ, xếp lại bút nghiên vào quân đội,
dù kỳ thi tốt nghiệp sắp đến .
Sau khi điểm danh, chúng tôi bỗng yên lặng nhớ về người lính đã hy sinh- YHoà. Tuy hôm
nay chưa đủ những người lính cuả lớp nhưng cũng có nhiều binh chủng: Có lính công binh, bộ binh, có lính
pháo binh, lính thông tin, lính văn
công- điện ảnh.
Bạn Mai - nữ chiến sĩ thông tin mảnh mai, giữ cho mệnh lệnh chỉ huy thông suốt.
Bạn Cao- lính trinh sát chiến đấu ở chảo lửa Quảng trị, Đường 9- Nam Lào.
Bạn Trọng Bình, bạn Lương Hoà, bạn Bằng, bạn Chiến, bạn
Hiếu và nhiều bạn khác nữa… Những chàng
lính bộ binh gan dạ, vượt qua dãy Trường Sơn hiểm trở, dưới làn mưa bom, tiến
sâu vào tận chiến trường Nam Bộ
Bạn Dung, bạn Dân Hồng, bạnVinh - lính văn công, điện ảnh.
Những nữ chiến
sĩ tuy không trực tiếp chiến đấu nhưng phục vụ chiến đấu, mang những giai điệu ngọt ngào tới các chiến sĩ trên đường hành quân, đang vượt trọng
điểm, ở một cánh rừng xa, hay trên cả những chốt tiền tiêu…
Các bạn
của tôi đã nếm tận cùng những gian khổ
của Người lính chiến trường: đói, khát, thiếu thốn, đạn bom, thương tật …và
cũng không tránh khỏi lúc tưởng như kiệt
sức…
Cho dù, gian khổ thế nhưng trong sâu thẳm tâm hồn Người
lính vẫn
ánh lên niềm tin, tràn đầy tình yêu và sức sống . Một điều thật bất ngờ,
hai bạn cùng lớp 10G - hai người lính đã gặp nhau ở ban chỉ huy của Lữ đoàn 77.
Họ ôm chầm lấy nhau, trao cho nhau cái
nhìn đầy yêu thương của tình bạn, tình đông
chí và cả những rung động tình yêu … Thế
nhưng, không ai dám ngỏ lời vì chiến dịch lớn đang cận kề.
Những
chuyện bạn kể làm chúng tôi rưng rưng… nước mắt. Chắc hẳn
còn nhiều chuyện cảm động về những Người lính của NT K22
mà chúng tôi chưa kịp biết, không cùng được sẻ chia.
Chiến tranh đi qua, nhưng dư âm và nỗi ám ảnh
của nó vẫn hằn vết trong cuộc đời mỗi người lính, nỗi đau vẫn còn đó! Nhiều bạn đã đổ xương, máu và nằm lại nơi chiến
trường. Có bạn, đến nay gia đình, đồng đội vẫn chưa tìm thấy mộ nhưng những người
lính ấy vẫn luôn trong nỗi nhớ của chúng tôi và với Tổ Quốc họ mãi mãi tuổi 20.
Những người lính trở về,( Văn Thanh, Đăng
Quý, Cường, Quỳnh, Quỳ, Vinh, Hiếu, Chiến….)
các bạn vẫn còn mang những mảnh
bom, đạn trên thân thể cùng những cơn đau
nhức nhối mỗi khi trái nắng trở Giời . Có bạn bị sức ép của bom, bị thương
tật vĩnh viễn, bị mất trí nhớ không thể trở lại với cuộc sống đời thường, vậy mà
nỗi ám ảnh về bom đạn nơi chiến trường thì không thể xoá đi được ...
Tuổi xuân
cùng với những năm tháng chiến tranh đã lùi xa và những câu chuyện ngày ấy đã
trở thành” trầm tích,” nhưng chiến công, sự hy sinh của các bạn vẫn còn mãi trong tâm
trí của mỗi chúng tôi.
Hãy cho
chúng tôi được bầy tỏ lòng trân trọng, lòng biết ơn sự hy sinh và sự hiến dâng tuổi xuân của các bạn cho bình yên đất nước .
Chúc các bạn- những người lính năm xưa thật nhiều sức khoẻ, niềm vui và
hạnh phúc tràn đầy ./.
Cảm ơn Ngọc Toàn đã cho K22 nhớ lại thời traI Trẻ " Xẻ dọc Trường sơn đi cứu nước mà lòng phơi phới dậy tương lai". Bản hùng ca về những năm tháng chiến tranh của những người lính mãi mãi trong lòng k22.
Trả lờiXóaBạn DNT luôn có những bài viết hay và cảm động.
Trả lờiXóaLê Vy (10D)
Bài viết đã thể hiện tình cảm trân trọng những người lính đã chiến đấu, hy sinh cho đất nước. Xin cảm ơn tác giả.
Trả lờiXóaBàngHS