Tích Phước - 1988
Chỉ nhỏ bé khiêm nhường khi đã yêu thươngChỉ khuất phục khi mình mong ước thế
Sự kiêu hãnh xa vời, lòng hy sinh tận tụy
Niềm hạnh phúc đắng cay, những giọt lệ u buồn
Có lúc rộng mênh mông vẫn mang chẳng nổi mình
Có lúc nhỏ vô cùng vẫn bao trùm hết thảy
Mắc điều tình ái như nàng Kiều thuở ấy
Suốt cuộc đời đâu dễ thấy chàng Kim?
Có bờ vai nào đủ rộng không anh?
Cho mái đầu nhỏ thôi, của mỗi người phụ nữ
Để đừng bao giờ, đừng người mẹ nào phải nhủ:
"Hãy thương con gái mình hơn, vì mai sau nó sẽ cô đơn..."
Vâng! Đúng như từ thuở xa xưa, như lẽ thông thường
Trái tim đàn bà, lòng mong muốn khó san bằng hơn biển
Nhưng trong cuộc đời em, những gì anh mang đến
Em xin một điều thôi, được mãi mãi yêu anh!
DũngHH st
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét