Ngồi nghe tiếng thời gian đi
Gót xưa nằm như dấu lặng
Xôn xao một thuở vân vi
Có những buổi chiều lộng gió
Một mình nghĩ ngợi vẩn vơ
Người ta giờ đã quên ngõ
Còn đâu ngày trước mà chờ
Có những buổi chiều đếm lá
Âm thầm tuổi lọt qua tay
Chẳng còn cái thời nông nổi
Ngọt ngào, say đắm từng ngày...
Có những buổi chiều da diết
Về từ cõi mộng thật xa
Kỷ niệm níu tay tha thiết
Người ơi còn nhớ hay là...
Có những buổi chiều rất nhẹ
Nhìn đời qua áng mây ngoan
Thấy mình như sương, như khói
Dần tan dưới dải nắng vàng
08/11/2012
Thu Phong
TP lãng mạn quá! Ảnh chụp cũng tuyệt đẹp!
Trả lờiXóaĐọc thơ Thu Phong, thấy thời gian như ngưng đọng lại. Cảm ơn bạn nhé!
Trả lờiXóaBàngHS
.
Trả lờiXóaCám ơn các bạn đã mang thơ về treo, thì cũng lơ ngơ vậy cho đời đỡ buồn, hì...