Truyện của Đỗ Quyên
LỜI PHI LỘ
Truyện
liên hoàn ba truyện mang tên Chuyện dài
Trung-Việt gồm:
Truyện
1: Chuyện
tổ quốc moving bất thành (đăng trên nguyentraik22.blogspot.ca ngày 12/6/
2014; bản mới nhất tại http://vanviet.info/van/chuyen-to-quoc-moving-bat-thanh/
).
Truyện
2: Chuyện cái mũi khoan và bom dị bào (dưới
đây).
Truyện
3: Chuyện “chiến tranh văn học” bất thành
(đã khởi bút).
Chuyện dài Trung-Việt là sáng tác hư cấu; mong được bạn đọc đồng cảm với
những trùng hợp ngoài ý đồ nghệ thuật. Một số câu chữ, ý tưởng được phóng tác
từ các thành ngữ, cách nói quen thuộc; từ nhiều tác giả (như Khổng Tử, Nguyễn
Du, Nguyễn Thái Học, Samuel Huntington, Lê Văn Cương, Carl Thayer, Lê Ngọc
Thống, Thái Văn Cầu, Hồ Sĩ Quý, Robert Kaplan, v.v…) cùng nhiều tin tức, bài vở
liên quan. Người viết cáo lỗi nếu gây hiểu nhầm nào đó. Chân thành cảm ơn.
Tác
phẩm này xin được:
Tưởng
niệm các vị Tiên tổ, Anh hùng Liệt nữ đã vị quốc vong thân vì một đất nước Hình
Chữ S;
Hiếu
kính song thân quá cố - Bác sĩ Đỗ Ngọc Thuận & Y sĩ Lê Thị Thành;
Thân
quý tặng Giáo sư Lê Băng Sương cùng các Thầy, đồng nghiệp & bạn học cũ.
Mời
độc giả đến với Truyện 2:
CHUYỆN CÁI MŨI KHOAN VÀ
BOM DỊ BÀO
HỒI 1
Thả nhanh ly cà phê xuống bàn, blogger Tám
Miệt Vườn, chủ gia trang Nữ Nước Nam vội cho vào bản thảo đoạn tin nóng
lấy từ nhật báo mạng Toàn Cầu:
“Vào
giờ tý hôm nay, lúc 12 giờ 35 phút sang ngày 15 tháng Tám năm 3014, tại giàn
khoan HY189 của Cộng hòa Dân chủ Trung đã xảy ra tai họa vô tiền khoáng hậu: gần
như toàn thể nhân lực đã bị tiêu diệt tại trận và do đó toàn bộ hệ thống giàn
khoan đã tê liệt sau khi bị ngừng hoạt động bất thường; với các tàu hộ tống,
tàu bảo vệ gần đó tình trạng về nhân lực là tương tự nhưng về thiết bị, phương
tiện thì nặng hơn do các hậu quả kỹ thuật. Chỉ một số rất ít ỏi người sống sót
mà đa phần là những kẻ không có trách nhiệm cần thiết.
HY189
vừa hoàn thành tốt đẹp nhiệm vụ khoan thăm dò dầu khí kể từ ngày 2 tháng Năm,
và đang sẵn sàng dịch chuyển về một dự án mới vào chính ngọ hôm nay.
Hung
tin xảy ra trong vùng biển Tây Sa, chỉ sau hơn 10 phút xung đột vũ trang giữa
hai tàu chiến Trung-Việt mà tàu hải quân Đại Việt đã khai hỏa đầu tiên. Đây là
quần đảo đang thuộc về chủ quyền và trong sự cai quản của nước Cộng hòa Dân chủ
Trung. Nguyên nhân cùng thiệt hại về nhân lực và phương tiện trong “Thảm họa HY189”
đang được khẩn trương làm rõ. Kể từ giờ phút này, bổn báo sẽ cập nhật liên tục
tình hình chiến sự.
Lệnh
chiến đấu khẩn cấp đã được thực thi trong lực lượng lục quân và không quân
duyên hải, cùng toàn thể hải quân Quân Giải phóng!
Dân tộc Trung là Con Trời. Là chủ nhân bất khả tranh biện về lãnh hải
cùng nguồn tài nguyên năng lượng, thủy sản tại biển Đông Hải, biển Nam Hải; trong
đó ba quần đảo Tây Sa, Nam Sa và Gạc Ma như những khúc ruột ngàn dặm từ đại lục
gửi ra đại dương.
Này,
bọn tiểu bá da vàng phương Nam, phương Đông Bắc hay lũ bạch diện siêu cường Tây
bán cầu! Quân đội Trung quyết không dung thứ bất cứ kẻ thù nào cả gan xâm phạm,
tấn công khai chiến trên vùng biển bao quanh quốc gia Trung. Đấy, nơi chốn
thiêng liêng mà Trời và bách thần đã trao cho bách tính Trung từ thời Tiền Hán
cho đến tận giờ phút này hôm nay - 12 giờ 55 phút ngày 15 tháng Tám năm 3014.
Phương
tiện và vũ khí Trung đâu thể như vỏ sò đụn cát!
Máu thịt
người Trung không phải là nước sông bọt biển!”
Điện thoại, điện thư, chát, tin nhắn… liên
hồi. Chủ nhà choáng váng, bỏ mặc hết. Thư phòng chật hẹp như muốn nổ tung. Mảng
nước cà phê chưa kịp tan sữa loang trên mặt bàn trở nên bơ vơ vô cùng tận. Nó vô duyên thì đúng hơn.
“Chuyện gì đây? Thật hay giả cũng phải lưu
bản gốc! Sau, bán đấu giá chơi. He he…”
Blogger Tám Miệt Vườn tủm tỉm cười, thầm
nghĩ…
“Không lẽ thời báo chính tông của cái quốc
gia “trỗi dậy hòa bình” thêm một lần bị tin tặc chọc phá? Quả này chắc phải tầm
“tặc Mẽo” chứ chẳng chơi! Vũ khí mới chi mà lạ? Nước Nam mình đâu có nổi; làm cái tô cái
chén còn không xong, méo trong méo ngoài…”
Rồi nụ cười không kịp lan ra khóe miệng khi
mà tới tai blogger Tám Miệt Vườn tiếng nhạc hiệu đổ dồn của điện thoại gọi từ
người chồng là sĩ quan tham mưu Cảnh sát biển Đại Việt.
HỒI 2
Mười lăm năm sau…
Nữ Nước Nam
đã là tuần báo với số phát hành
hàng đầu toàn quốc cùng ấn bản ngoại ngữ khác nhau tại một số nước châu Âu, Á.
Cũng là thời toàn cầu ngây ngất theo các thăng hoa kinh tế như của hiếm
từ trên trời rơi xuống. Câu nói “Tiền ở ngoài đường” tới lúc thành hiện thực.
Nơi nơi chốn chốn, từ dân đen cho đến quan chức chẳng mấy ai còn để tâm về “Trận
chiến Hoàng Sa/Tây Sa - Giàn khoan 189” đầy bí hiểm và kỳ khu từng kéo theo
cuộc đồng khởi của ba khu tự trị Đài Loan, Tân Cương và Tây Tạng khiến băng phái
Tận Cần Bính vô minh tiếm quyền
Trung Nam Hải đã phải sụp đổ như tòa nhà cát. Đất nước Trung, bằng hệ thống cai
quản mới, đã nhanh chóng khôi phục quan hệ hữu hảo với Đại Việt và các lân quốc
biển Đông cùng nhiều cường quốc trên thế giới. Rồi cũng phải vậy thôi, sơn thủy
tương liên thiên hạ.
Ngày 15 tháng Tám năm 3029, chủ bút Nữ Nước Nam xuất hiện như khách quý tại một
sự kiện lớn bất ngờ.
Đó là lễ tuyên dương công trạng, phong danh hiệu Anh hùng Đại Việt cho nữ
đại tá Vương Thúy Kiều (nguyên đại úy tình báo đặc nhiệm, mật danh HH24), và
tuyên dương công trạng, truy phong danh hiệu Anh hùng-Liệt sĩ Đại Việt cho 3 Đặc công trứng (mật danh ĐCT1, ĐCT2 và ĐCT5) và danh hiệu
Liệt sĩ Đại Việt cho Đặc công trứng ĐCT3.
“Trận hải chiến Hoàng Sa - HD189 oanh liệt đã đi vào lịch sử
quân sự thế giới. Đó là khoảng
thời gian chỉ trong 50 tiếng đồng hồ, bắt đầu đẫm máu tức tưởi bằng cuộc khơi
mào tấn công của pháo hạm Trung và kết thúc ngoạn mục với lá cờ Tổ quốc Đại Việt tung bay trên tháp trung tâm Hoàng
Sa.”
Sau lời khai mạc, người hướng dẫn chương trình đã giới thiệu các vị tân
khách. Những lời về chủ bút đương nhiệm Nữ Nước Nam làm không ít khán giả thả trí
nhớ về blogger Tám Miệt Vườn một thuở:
“Ngay khi giàn khoan
HD189 vừa lâm sự, cùng với việc đăng tải
truyện “Chuyện tổ quốc moving bất thành”, trang mạng Nữ Nước Nam
đã nổi bật như một trong các
diễn đàn hữu ích nhất cho công chúng Việt-Trung và quốc tế về diễn biến của 50
tiếng đồng hồ huyền thoại và nhiều tháng ngày sau đó...”
Diễn văn của vị Thứ trưởng Bộ Quốc phòng Đại Việt khẳng
định:
“15 năm qua, với những điều chính quyền và
quân đội Trung từng thừa nhận, dư luận thế giới và nước Trung càng thấy rõ: Tập
đoàn bành trướng bá quyền Trung thời ấy đã đơn phương hạ đặt trái phép một giàn
khoan khổng lồ tại vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Đại Việt;
cho tàu hải giám, hải cảnh dùng vòi rồng cùng
các chiến đấu cơ, phi cơ trực thăng thường
xuyên hung tợn đe dọa và tấn công tàu Đại Việt dẫn
đến các hậu quả: nhấn chìm, đâm húc gây hư hỏng hàng chục tàu chấp pháp,
giám sát thủy sản, gây thương tích cho cảnh sát
biển, kiểm ngư thực thi pháp luật và bắt đi các ngư dân hoạt động bình
thường trong vùng biển thuộc chủ quyền chính đáng của mình mà có tới 73 người
Việt là nạn nhân do các hành vi nói trên!
Giàn khoan HD189 là một cơ sở bán quân sự di động đa chức năng. Nó được
liên tục bảo vệ và phục vụ bằng hàng chục tốp máy bay quân sự hoạt động trên
khu vực, cùng 10 tàu chiến tên lửa tấn công nhanh và hơn 70 tàu hải giám, hải
cảnh, ngư chính, vận tải mà các tàu dân sự đều là tàu quân sự hoán cải. Trong
không ít ngày con số hạm đội tàu tại đó lên tới khoảng 130.
Đại Việt đã đấu tranh khẳng định
cương vực và bảo vệ chủ quyền, quyền chủ quyền, quyền tài phán bằng ngoại giao
cùng mọi biện pháp hòa bình và pháp lý.
Đại Việt đã không leo thang đáp trả mọi gây hấn nguy hiểm từ phía
Trung.
Đại Việt đã duy trì tàu chiến hải quân ở đất liền; đã hết sức nỗ lực,
hết sức nhẫn nại, hết sức kiềm chế để tránh đụng độ trong khu giàn khoan như là
bẫy xung đột vũ trang Việt-Trung.
Giàn khoan HD189 thực chất chỉ là con tốt đen trên bàn cờ mưu toan độc
chiếm trọn vẹn biển Đông. Suốt ba tháng rưỡi, tập đoàn kiêu binh - quân phiệt -
tân phát xít Trung Nam Hải thời ấy đã dùng sách lược “ngoại giao cây gậy nhỏ”
hay còn gọi là “gậy Như Ý khai thông kinh tế biển”.
Tức là bằng lực lượng giả danh phi quân sự trong mục đích chiến lược quân
sự để đòi chủ quyền biển Đông theo bản đồ “Đường lưỡi
bò 13 đoạn”, xâm phạm và đe dọa bằng vũ lực lãnh hải và an ninh hàng hải (thậm
chí cả hàng không) của cộng đồng quốc tế mà trước tiên là 12 quốc gia biển lân
cận, trong đó đất nước bị lâm nguy hơn cả là Đại Việt.
Họ chọn Đại Việt làm bàn đạp hòng bành trướng
toàn bộ biển Đông - một khu vực kinh tế trọng yếu hàng đầu thế giới mang danh
“Vạc dầu châu Á” với trữ lượng dầu xếp thứ ba sau Arab Saudi và Venezuela; một tụ
điểm giao lưu địa lý và chính trị cần phải được dùng luật pháp quốc tế gìn giữ
hòa bình với trách nhiệm nặng nề mà lịch sử nhân loại giao phó.
Họ chọn Đại Việt làm nền tảng cho một hình thức
xung đột tại biển Đông khác hẳn với những gì từng xảy ra trong xung đột quốc tế
vốn không thể loại bỏ khỏi đời sống loài người.
Họ chọn Đại Việt làm bài học về kiểm soát lãnh
thổ bằng can thiệp quân sự trực tiếp với biển Đông là trường hợp ngoại lệ.
Họ chọn Đại Việt làm ngòi nổ biến biển Đông
thành kho thuốc súng kích động chủ nghĩa dân tộc cực đoan vùng dậy với “Giấc
mộng sư tử Trung” ngõ hầu đặt dấu chấm kết thúc của Thái Bình Dương yên tĩnh!
Cuối cùng, như tội ác tối hậu, pháo hạm hải quân Trung đã khai chiến
hèn hạ khi vô cớ bắn đắm tàu cảnh sát biển CSB1988
của Đại Việt khiến hết thảy 64 sĩ quan, thủy thủ cùng các ký giả nước ngoài quả
cảm hy sinh, đứng đầu là cố thiếu tá tàu trưởng Anh hùng-Liệt sĩ Ngụy Văn Thành và cố thượng úy tàu phó Anh hùng-Liệt sĩ Trần Văn Phượng, như từng được vinh danh ngay sau đó.
Sóng biển bị đè nén tới lúc phải thăng thiên!
Chiến công hiển hách và vô song của chiến
dịch cản phá HD189 đã dự phần quyết định thu hồi
nhanh gọn toàn bộ quần đảo Hoàng
Sa trở về nước mẹ Đại Việt, sau 20 năm bị quân Trung tàn độc và phi pháp chiếm
đóng bằng vũ lực.”
Đêm trước buổi lễ, chủ bút Nữ Nước Nam thêm một lần đọc tập hồ sơ
riêng mà tiền bối để lại:
“9 giờ tối hôm 14 tháng Tám năm
3014, trang mạng Toàn Cầu của Trung bỗng tung ra xã luận vẻ khác thường với nhan
đề “Phòng ngự tốt nhất là tiến công; chủ quyền trên nòng pháo”, và kết thúc ở
câu: “Kẻ đang quấy nhiễu quá trình thăm dò tài nguyên của siêu cường Trung tại
biển Nam Hải phải hiểu rằng, thời điểm này trên địa cầu không chỉ Ukraine và Iraq
là đỏ lửa!”
Báo mạng Đuốc
Việt của ta lập tức có bài mang nhan đề dài hơn: “Xâm lăng không tiếng súng,
nhưng họ đang dùng hết mọi binh lực để khai triển chiến dịch”, và kết bằng câu
ngắn ơi là ngắn mà cũng với dấu chấm than hẳn hoi: “Đuốc Việt sẽ rực tỏ!” Ha ha
ha…”
HỒI 3
Mùa giáng sinh năm 3011. Phi trường Tân Sơn Nhất.
Thúy MC rầu rĩ báo tin cho cha đã hoãn chuyến đến Đài Bắc sang đầu năm
mới. Từ Kanada cô tới Sài Thành trước và sẽ ở lại lâu hơn dự định.
“Ba yêu! Các buổi Đệ Nhị Tái Ngộ của “Tôn Ngộ Không” thay đổi tá lả hà.
Lại là lần đầu con gái bé bỏng của ba hội ngộ cùng chàng và làm chung show tại cả ba thành phố lớn của nước
mình. Xin lỗi ba và dì lần này, con phải thất hứa và không kịp báo sớm hơn.”
Cô con gái nhõng nhẽo theo điệu nửa Nam nửa Bắc pha chút giọng mũi
Pa-ri-siêng mà chưa đấng nam nhi nào có thể rắn lòng, kể cả cha ruột. Nghệ danh
thân mật của cô là Tý MC - nickname
cha đặt cho từ những buổi bé Tý líu lo “làm em-xi phỏng vấn Tướng quân” bằng
tiếng Anh, tiếng Nhật, tiếng Pháp, tiếng Trung và tất nhiên cả tiếng Việt.
Nhưng lần này thì không. Một ông già đang xuống bên kia dốc đời đâu còn
đùa cợt được. Đây là lần lâm bệnh hy hữu, trong cuộc sống bồng bềnh của chàng
trai Hà Thành tài hoa bị thời cuộc xô dạt trở thành người hùng xứ Mặt trời mọc
rồi phải chọn đảo Đài Loan làm bến cuối ẩn dật.
“Okay, cưng của ba… Miễn sao con
đến được vài tiếng bên giường bệnh…”
“Kìa ba, chớ nghĩ xa. Dì nói ba vẫn “sung” lắm cơ đấy! Hi hi… Ba ráng ít
bữa nữa. Qua dịch cúm. Rồi Tướng quân sẽ lại chạy bộ trên bờ biển, và kể tiếp
cho Tý MC nghe về trận không-thủy chiến thiêu thân Trân Châu Đảo. Con chưa thể
đoán ra đoạn cuối lá thư Di Ngôn Xuất Kích “chàng” gửi thiếu nữ Hàng Đào năm
xưa?”
“Tý, đừng nhắc lại mà ba con buồn!”
Người vợ kế của bệnh nhân nói vọng vào điện thoại. Thường lệ, bà ghen tức
với vợ trước của chồng, và ghen ghét đứa con gái độc nhất của họ đang là Người
dẫn chương trình kiêm Giám đốc Công ty ca nhạc nổi tiếng mang tên Hongcouver By
Night.
Bên kia, những tiếng yếu ớt, nghẹn ngào. Bên này càng lúc càng nặng lời.
“Thôi tùy! Cô Thúy ạ: bay đến chào ba cô lần chót; hay bám theo thằng
“khỉ gió” đó. Không phải việc của dì. Mà dì nói cho cô hay. Vợ cả thằng chả
uýnh ghen thế nào, khắp đại lục ai không biết. Dì rành quá mà! Chưa kể đám bồ
nhí lượn quanh. Cô đâu phải là đối thủ? Coi chừng Thúy MC làm hổ danh Thần
Phong của cha già … xệ cánh!”
“Bà im ngay đi để tôi còn sống với! Con tôi có bản lĩnh. Tôi tin… con
tôi… Tý… Thúy… Ba cần… nói riêng con… một việc… của họ… Vương…”
Non giờ đồng hồ sau, giữa căn phòng hồi sức tồi tàn vắng lặng, vị cựu
chuẩn tướng lực lượng đặc nhiệm Thần Phong của không quân Nhật hoàng đã thở hắt
ra. Đầu ngoẹo về hướng gió.
Từng cơn gió lộng vỗ bên ngoài ô cửa kính. Trời Đài Bắc đen kịt, riêng
mạn biển phương Nam
ánh lên vệt sáng.
HỒI 4
Khách sạn Ngọc Viễn Đông tọa lạc tại trung tâm đô thị cổ Sài Thành.
Tiền sảnh có một bàn ngồi nhìn ngắm đường vào. Tại đó đang là Lưu Tiểu
Tinh Đan, nghệ sĩ nức danh hoàn cầu với vai Tôn Ngộ Không. Trẻ trung, linh động
trong bộ đồng phục đỏ pha vạch nâu. Áo quần giầy mũ. Trừ gọng kính đắt tiền,
đen tuyền.
Ngồi xa vài bàn, hai vệ sĩ riêng từng theo ông chủ đến Đại Việt năm trước.
Một nữ một nam, trò chuyện tiếng Trung-Việt hòa trộn.
Kém 3 phút đầy 2 giờ chiều. Chiếc xe hạng sang màu xám bạc mang cờ hiệu
Hongcouver By Night tiến vào vòng cung. Nó dừng nhẹ nhàng. Duyên dáng và đài
các, Thúy MC rời xe nghiêng mình đáp lễ tiếp tân viên mở cửa xe. Cô quay lại
trìu mến, vẫy nhẹ những ngón tay hồng chào người nữ phụ tá. Khi cánh cửa xe
đóng sập, Thúy MC đang bước lên bậc tam cấp.
Bỗng từ nơi người phụ tá tiếng điện thoại vang hối hả. Phụ tá vội ngoái
nhìn Thúy MC, ra hiệu tài xế đi nhanh rồi từ tốn đàm thoại. Nói đoạn cô ta run
rẩy, khóc rấm rứt…
Tới bậc cuối, trước cửa lớn, Thúy MC bỗng trượt chân trên chiếc giày cao
gót sành điệu và ngã hơi chúi xuống. Một sơ suất chưa từng có trong hàng chục
năm với loại nghề không được phép sơ suất. Lại ở một võ sư Hầu quyền. Linh tính
phụ tử đã cao hơn tất cả, cho dù con người ta có nơi có lúc muốn né tránh.
Những vạt nắng nhè nhẹ chạy theo đại lộ và kéo dài hết thảm cỏ quanh
khách sạn cao vút trên màu vàng tươi. Nắng muốn dừng lâu hơn nơi các hoa văn hình
hoa sen lượn theo thân hình uyển chuyển mà săn lẳn chìm nổi trong bộ xường xám
màu máu đỏ rực.
“Thúy… đẹp quá! Đẹp hơn nhiều trên màn ảnh và trong tưởng tượng của tôi…”
“Ôi… Cảm ơn! Còn Lưu ca ca thì nhanh nhẩu hơn Tôn Hầu Tử, bô trai hơn Mỹ
Hầu Vương, và….”
“Xin người đẹp khoan nói tiếp! Ngộ Không chỉ biết múa may, láu lỉnh giữa thiên
hạ, chứ sao đối đáp nổi một MC thượng thặng...”
Nữ nhân im lặng qua một cái liếc dao cau.
“Mà Thúy nói tiếng Trung điêu luyện, hơn cả dân Trung chúng tôi! Những
lần điện thoại tôi đã bất ngờ rồi…”
Khi Lưu Tiểu Tinh Đan kéo ghế mời Thúy MC vào bàn, hai cặp mắt gần lại
lần nữa. Gắn chặt, tin cậy.
Một chiêu đãi viên mang nước cam cho Thúy MC và tiếp thêm cà phê cho Lưu
Tiểu Tinh Đan. Người đó nhận từ Thúy MC lời cảm ơn mà ngầm nói: “Tôi okay. Dù sao mọi việc vẫn tốt đẹp, như
đã định.” Duy nhất, Chiêu đãi viên nhận ra vẻ tự tin đã trở về với Thúy MC.
Ngoài Lưu Tiểu Tinh Đan, người này cũng hồi hộp theo dõi cú trượt chân của nữ
nhân xường xám. Và tất nhiên, đã không bỏ qua ánh mắt của đấng nam nhi trung
niên nhiều sinh lực bị thôi miên theo cặp chân thẳng tắp, theo mảng đùi trắng
như ngó sen ẩn hiện trong gió cùng vạt áo xẻ sâu táo bạo, theo bộ ngực như còn
tân rất kiêu sa mà vẫn muốn vươn khỏi nếp lụa mong manh.
Tới lúc ấy, Thúy MC cảm nhận chính xác được sự ra đi của cha. Qua cái
nhìn nước mắt chảy vào trong của Chiêu đãi viên - một sĩ quan nội gián tại Ngọc
Viễn Đông.
Hai tiếng sau, trở về khách sạn của mình người con gái không còn cha mẹ
đã được khóc. Theo từng tiếng nấc, từng mẩu đời diễn ra liên tiếp trong đêm
định mệnh lại hiện về…
… Tiệc sinh nhật Tý MC 13 tuổi,
trùng ngày giỗ mẹ… Cựu chuẩn tướng Thần Phong giới thiệu người tình mới… Cũng
là buổi đầu đời, thiếu nữ nhận ra luồng máu mẹ cha hiện sinh từ thân thể non
tơ… Trong toilet, mẹ kế tương lai phát hiện sự bối rối của thiếu nữ và đã can
thiệp… Cô con gái gây chuyện với cha và bỏ đi... Tý MC mơn mởn trong một hầm
rượu cạnh hộp đêm Hongcouver và xém bị thất thân bởi đám giang hồ… Nữ điệp viên
nhị trùng Kanada-Việt giải thoát rồi bảo lãnh cô bé vào làng tình báo Đại Việt…
Không ai xa lạ, đó chính là người em gái từng mất tích của cựu chuẩn tướng Thần
Phong mà Tý MC chưa hề nghe nói…
Mà thôi, độc giả khỏi để tâm vào thước phim cũ, mời trở lại với dòng tình
bén lửa.
Kể từ đó, sau bữa ăn đêm tình tứ, hai người trao duyên. Những buổi họp
báo, giao lưu, trình diễn của Lưu Tiểu Tinh Đan có tới ngàn khán giả, nhiều hơn
hẳn lần đầu. Dăm kẻ để mắt nhận ra mỹ nhân Việt kiều nổi danh từ Kanada trở về
lần này vừa là bạn diễn, thông dịch viên, vừa là bạn tình của “Tôn Ngộ Không”
huyền thoại. Họ không rời nhau nửa con mắt trong cả những chuyến tham quan, du
lịch khắp dải đất hình chữ S uốn lượn ven bờ biển Đông. Và giới showbiz Việt-Trung biết thêm nghệ danh
Xường Xám MC.
Buổi diễn trên sân vận động Tinh Cầu, siêu tài tử hút hồn hàng chục ngàn thần
tượng trong tuồng Đại Náo Thiên Cung
cùng các diễn viên nước chủ nhà. Ghế khán giả số Một tất nhiên là Thúy MC.
“Em sẽ cho cưng đêm nay được quay tít mù “cây gậy Như Ý” của mình trên…
giường ngủ! Hi hi hi…” - Sau màn diễn, tin nhắn gửi đến điện thoại của Lưu Tiểu
Tinh Đan; và được trả lời. “Hân hoan chờ đón! Xem “khỉ” nào cắn “khỉ” nào…”
Phải công nhận, cú làm tình đầu tiên họ xứng danh đệ tử của võ phái hầu
quyền. Tương hợp giữa cương và nhu một cách tự nhiên thường chỉ ở các bậc có kinh
nghiệm chăn gối bẩm sinh. Thần thái cùng tính cách của con người và con khỉ ẩn
hiện, hòa quyện. Nhân tính và thú tính cùng nhau điệu nghệ trong ái ân. Ba
tiếng đồng hồ, đỉnh hân khoái chàng tới ba lần, dâm thủy nàng ra liên tục. Lưu
“Hầu Vương” đưa trọn vẹn thể lực khang kiện và tâm thái minh mẫn từ phim tuồng
vào các đợt giao hoan. Liên hồi. Ngây ngất. Thật ra, trong 22 chữ yếu lĩnh của
hầu quyền, Thúy MC chỉ sánh nổi với Lưu Tiểu Tinh Đan ở tầm chục chữ. Là học
trò, vậy mà cũng làm thầy khụy gối khi trò ở tư thế dưới trong yếu lĩnh Triền -
chân tay thân mình quấn quít, vừa quắp đùi vừa bấm huyệt lưng thầy, trong khi mũi
thở đều đều, hút môi thì thào “Em dễ ra lắm, Hầu Vương! Em dễ ra lắm, Hầu Vương!
Em dễ ra…”
Hôn những giọt nước mắt trên đôi mi huyền ngây dại, người đàn ông nước
Trung họ Lưu không hiểu đó là tinh túy trào ra từ ba tình cảm lớn trong người
phụ nữ Việt mang tên Vương Thúy Kiều. Không hiểu thổn thức của Tý MC hướng về thi
thể thân phụ đang cô đơn trước lò hỏa thiêu. Không hiểu trăn trở của HH24 với
nhiệm vụ đặc biệt được nảy sinh từ lời cha thường kể - chuyện về những chuyến
phi cơ cảm tử Nhật chở đầy bom bổ nhào xuống ống khói Hạm đội 7 Mỹ.
Trong căn phòng bí ẩn của khách sạn Ngọc Viễn Đông, đó vẫn chỉ là người nam
người nữ giao nhau kỳ ngộ.
HỒI 5
Hongkong, Paris ,
Venise , Morocco ,
Istanbul , Huế, Budapest , Malta ,
Hongcouver… Và tất nhiên, Quảng Tây. Là các địa chỉ xanh cho đôi tình nhân hẹn
hò suốt ba năm.
Đã bao nhiêu lần hai thân thể đó gặp
nhau để vào trong nhau? Làm sao Lưu
Tiểu Tinh Đan đếm nổi! Chàng chỉ nhớ mỗi lần là mỗi hân khoái. Cuộc mây mưa này
giục hẹn cuộc sau. Sau nữa… Với
Thúy MC cũng vậy; có điều HH24 trong nàng không hề buông lơi chức phận. Để vào
trong nhau. Phải tính chọn mùa, thời tiết, ngày giờ; rồi nơi chốn, khung cảnh
động tình. Phải lựa lọc tư thế hoan lạc. Phải kén tìm thức ăn tăng lực, đồ uống
kích dục… Tất cả sao cho các trận tình hiệu quả và lãng mạn. Những chiến thuật
ái ân Đông-Tây trên hình hài nam Trung nữ Việt trong tính toán chiến lược của
bộ óc Việt. Đích cuối cùng HH24 nhắm tới là tiên lượng chính xác để các Đặc
công trứng lọt vào mục tiêu tại thời điểm cần thiết. Ngày N giờ G. Chính xác. Không
được phép phí phạm. Trứng Việt đâu thể là sỏi cát!
“Từ tháng này anh bắt đầu bận, yêu dấu ạ. Hai, ba tháng…” -
Đầu tháng Năm năm 3014 Lưu Tiểu Tinh Đan gửi điện thư cho Thúy MC.
“Em vẫn nhớ. Cưng nói từ cuối năm ngoái... Cầu chúc cho Lưu thiếu gia được
song hỷ lâm môn hoàn hảo. “Dì” đã chuẩn bị quà mừng hậu hĩ.”
“Thôi mà, cảm ơn “dì”. Mẹ của thiếu gia tinh tường lắm, sẽ nhận ra của lạ
đến từ đâu. Mọi chuyện lo cho thằng nhỏ đã có bà ấy, Ngộ Không của em bận canh
chừng thứ công vụ kỳ quặc …”
Từ mươi năm trước, sau nhiều chọn lọc và thử nghiệm với cả ngàn đối
tượng, HH24 là một trong vài nữ kỳ nhân được giao trọng trách bảo dưỡng và cài
đặt Đặc công trứng.
Đó là hai công đoạn quan yếu và tinh tế nhất trong chương trình tuyệt mật
mang tên “Âu Lạc 1955” về loại vũ khí mới là Bom dị bào. Mật mã khởi động bom này
nằm trong tay duy nhất một vị nguyên thủ: Tổng tư lệnh Các lực lượng vũ trang
kiêm Chủ tịch Hội đồng Quốc phòng và An ninh Đại Việt.
Ngoài các tiêu chuẩn chung cho sĩ quan tình báo đơn tuyến, như: tính
khiêm tốn và khả năng bí mật; năng lực tiếp cận và thích nghi môi trường; sự
thoải mái của trí tuệ và học vấn chung; biết tăng quan hệ với mọi người và tư
thế sẵn sàng tới mọi nơi trong mọi lúc bằng lòng trung thành và đức hy sinh vô
điều kiện, cũng như ngoài những tiêu chí cho nữ điệp viên nói chung là tài quyến
rũ và chinh phục phái mạnh; ứng xử khéo với phái đẹp; nhan sắc mê hồn và võ
thuật tinh thông thì ở các kỳ nữ Âu Lạc 1955 phải có thêm ba đặc điểm hiếm có
về cơ thể và sinh lý.
Hai trong số đó là: khả năng giao hợp vô bờ bến; cơ quan sinh dục có tính
đàn hồi cao, màng trinh mỏng, vòng âm đạo co giãn theo chủ ý và phấn kích, và
hơn cả là âm thủy dồi dào. Tựa như kỳ nữ Hạ Cơ thời Xuân Thu với bí thuật phòng
trung để luôn là trinh nữ sau khi ái ân, ngay cả nhiều lần với nhiều tình nhân hoặc
đã sinh con.
Nhưng đặc điểm thứ ba thì chỉ ở kỳ nữ Âu Lạc: trứng có chất lượng tốt với
số lượng lớn hơn nhiều mức bình thường là 400, để từ đó cải biến và nuôi dưỡng
thành một vài Đặc công trứng.
Muốn dễ hình dung ra nguồn gốc Bom dị bào, bạn đọc chớ ngại ngùng nhớ lại
chút kiến thức thân thuộc về trứng người:
Khác ở nam giới tinh trùng có thể được sản xuất mỗi ngày và suốt đời, trứng
phụ nữ chỉ được sản sinh 1 lần trong đời. Ở thời phôi thai, 2 buồng trứng có
6-7 triệu bọc trứng non, khi bé gái mới chào đời còn lại 1-2 triệu và tới tuổi
dậy thì có kinh chỉ còn độ 400.000 nang trứng. Cuối cùng, trong cả đời người nữ
chỉ còn khoảng 400 trứng dần dần hoàn thành chu kỳ và sẽ rụng. Số trứng còn lại
cả mấy trăm ngàn là thừa.
Trước khi rụng, trứng yên vị trong bọc nhỏ của mình để chờ tách ra khỏi
bọc. Có những trứng phải đợi tới hàng chục năm. Tức là trứng thuộc vào loại tế
bào sống lâu nhất trong cơ thể. Một số ít phụ nữ nhận biết được lúc trứng rụng,
qua cảm giác đau khe khẽ nhưng nằng nặng một bên bụng dưới từ vài phút tới 1-2
tiếng.
Trong mỗi kỳ kinh nguyệt có cả nghìn nang trứng bị teo nhỏ, tan biến và
trong con số 400 nói trên chỉ duy nhất 1 nang trứng được rụng: nếu như trứng
này gặp được tinh trùng thì sẽ tạo thành phôi thai - một con người tương lai.
Như thế, dịp chị em “thấy tháng” cũng chính là thời điểm, từ 1 trứng rụng,
các công trình sư về vũ khí tìm cách tạo ra Đặc công trứng - một trái bom tương lai.
… Hai tuần trước ngày 14 tháng Tám năm 3014, chàng và nàng thêm một lần
tái ngộ. Tại Quảng Tây. Lần này
họ hầu như không chung đụng xác thịt. Cũng phải thôi: nàng xuôi ngược chạy show, chàng việc nhà việc nước. Đâu có ở
không mà mần tình tùm lum như đã từng.
… 1 giờ chiều ngày 14 tháng Tám năm 3014.
Lưu Tiểu Tinh Đan nhận được lệnh khẩn và bí
mật: sau một tiếng đồng hồ sẵn sàng để tới đảo Tây Sa! Hệ thống mũi
khoan của HY189 gặp tai biến trong khi chuẩn bị di chuyển toàn bộ giàn khoan sang
nơi khác. Từ năm 3011, biệt tài siêu nhiên Tôn Ngộ Không đã được các nhà kỹ
thuật dầu khí và quốc phòng bái phục qua thành tựu xử lý vụ mũi khoan bị tuột ở
giàn khoan HY1960. Thần thông võ công tàng hình bay lộn đi nước về mây qua 72
phép biến hóa. Thì ba cái trục trặc của đống sắt thép nhô lên thụt xuống giữa
biển xanh chỉ là chuyện khỉ.
… Hay tin, ngây ra trong vài phút, Thúy MC tức
tốc từ show về khách sạn... Lao vào
chàng như vồ níu con mồi sắp thoát lưới. Chàng cũng chẳng kém cạnh: khóa tay,
chân, đầu, ngực và hôn cứng nàng. Lột xé quần áo của nhau, họ thực hành xuân
tình từ khoảng cách xa lao tới đối phương. Đúng kiểu khỉ đu cây quặp bạn
tình. “Em dễ ra lắm, Hầu Vương! Em dễ
ra lắm…” Âm thủy nàng như thể chan chứa châu thân chàng. Chàng bị hiếp. Dương
cụ được dẫn độ đến chốn tận cùng của xuân cung. Một cơn lốc thân xác và tâm hồn
cả hai chưa hề gặp. Cuồng điên. Tê dại.
… 1 giờ 30 chiều.
Còn ít phút chót. “Tôn Hành Giả” sõng soài
khỏa thân trên cặp đùi nóng dưới bàn tay nhung của Xường Xám MC “rõ ràng trong
ngọc trắng ngà”. Nàng xoa nước tinh dầu rong biển Đông hâm ấm trong thuốc sừng
tê giác Tây Nguyên theo mỗi thớ cơ làn da chàng. Chàng như chết lâm sàng, không
nhìn thấy trên gương mặt mang vẻ thiên thần tựa Mona Lisa có những giọt lệ lăn
chậm theo gò má luôn ửng hồng để rồi ngưng lại nơi núm đồng tiền. Dẫu có nhìn chàng
cũng không nhận ra chuỗi lệ thương yêu duy nhất từ kỳ nữ, trên suốt dòng tình của
hai người.
… 2 giờ chiều.
Lưu quân “trả bài” xong xuôi cho Lưu phu
nhân. Thật ra cũng bởi trang nam tử này cảm thấy hơi khó ở, như có vật
thể lạ xen vào khiến hạ thể xốn xang. Cũng là dịp hiếm họ được một lần sinh
hoạt vợ chồng cùng khoái cảm.
… 7 giờ tối cùng
ngày.
“Tề Thiên Đại
Thánh” hiện diện tại giàn khoan HY189. Quả như những gì biết trước: một tháp Eiffel
trên đại dương dài 724 mét, rộng 512 mét, cao 255 mét, nặng 77.000 tấn; diện
tích boong bằng một sân bay nhỏ; khả năng khoan sâu tối đa 17.000 mét; loại giàn
khoan dầu ngoài khơi hiện đại nhất và tân thời nhất; sự cố: đang ở độ sâu gấp bốn
lần so với các giàn khoan khác thì mũi khoan như bị bàn tay khổng lồ vô hình từ
lòng trái đất thò lên vặn bẻ!? Sau vài hồi nhún nhẩy che tay nheo mắt nhận dạng
thực địa, vị cứu tinh bắt đầu tung tẩy lần theo đường ống khoan lao vun vút xuống
mũi khoan, trên tay cây gậy Như Ý quay đảo liên hồi. Ở một đầu gậy là cuốn Mao
tuyển đỏ ối.
… Cùng thời gian
đó, Thúy MC về tới cảng Sài Thành.
Vương Thúy Kiều mật
danh HH24 xuất hiện với quân
phục đại úy tình báo biệt phái tại Bộ tư lệnh Đặc công nước.
Qua trực tuyến, Ban
tham mưu cùng các khoa học gia điều khiển 3 Đặc công
trứng ĐCT1, ĐCT2 và ĐCT5 vừa nhập vào cơ thể Lưu Tiểu Tinh Đan tại bộ phận sinh dục theo đúng quy trình bằng
đường giao hợp. Kỳ nữ chủ nhân các Đặc công trứng có
mặt tại chỗ như đối tượng tham chiếu.
Thế là, hải
chiến Hoàng Sa/Tây Sa - Giàn khoan 189
đã bùng nổ như ta thấy ở Hồi 1!
Âu cũng nhờ màn Tôn Ngộ Không đại náo mũi
khoan!
Dưới đây là
trích lược hồ sơ giải mật. Chẳng có ý
tưởng nghệ thuật gì đâu. Độc giả nào không thích văn chương xen lẫn văn
bản khoa học kỹ thuật, có thể bỏ qua mà chuyển xuống hồi cuối; và sẽ không hiểu
cơ chế của sự vật chính đã làm nên câu
chuyện.
“Đại
Việt
Bộ Quốc phòng - Viện Thiết kế Vũ khí
Viện Hàn lâm Khoa học Tự nhiên - Viện Nghiên
cứu Con người
Bộ Giáo dục & Đào tạo - Trường Đại học
Bách Khoa
Bộ Y
tế - Viện Huyết học; Viện Sinh sản & Sinh dục
Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội - Viện Việt học
V/v Sơ lược về vũ khí Bom dị bào / Bom trứng
- Đơn vị quản lý: Chương trình Âu Lạc 1955
- Nhóm phát minh: ĐNT và các đồng môn K17VLHN
- Tên khoa học: Bom tiêu diệt Dị bào; gọi tắt: Bom dị bào
Tên phổ biến: Bom trứng
- Tác dụng và đối tượng: Bom dị bào chỉ tác động tới người, không ảnh hưởng đến vật, động vật
và môi trường (nên còn gọi là Bom sạch). Và nó cũng chỉ tác động đến kẻ “dị
bào”; còn với người là “đồng bào” thì chịu ảnh hưởng khác nhau tùy mức liên hệ
huyết thống với người tộc Việt.
- Thế hệ:
Nếu cây gậy là loại vũ khí đầu tiên của con người và vũ khí hạt nhân là thế hệ
thứ 5 thì Vũ khí trứng thuộc dòng thứ 6 - mới nhất cho đến đầu thế kỷ 31.
- Tính hủy diệt hàng loạt:
Vũ
khí hủy diệt hàng loạt làm đối phương tổn hại rất lớn về: a. sinh lực (chết
người hàng loạt); b. phương tiện kỹ thuật; c. cơ sở quốc phòng, kinh tế; d. môi
trường sinh thái, tâm lý-tinh thần xã hội.
Trước
Vũ khí trứng có 4 loại vũ khí hủy diệt hàng loạt là vũ khí hạt nhân, vũ khí sinh
học, vũ khí hóa học và vũ khí phóng xạ. Vũ khí trứng chỉ gây tổn thất rất lớn
về sinh lực, do độc tính cao tác dụng nhanh của huyết độc khiến nạn nhân tử
vong tại chỗ mà không gây di chứng và độc hại môi trường.
- Tính hủy diệt có chọn lọc: Trong khi các vũ khí hủy diệt hàng loạt khác mang tính chất hủy diệt
lớn và không lựa chọn, Vũ khí trứng có tính hủy diệt chọn lọc theo huyết thống
so với dòng máu của trứng. Người cùng dòng máu di truyền hơn hai đời thuần Việt
chắc chắn sẽ không bị nguy hại.
- So sánh nguyên lý các loại bom:
+ Khác nhau:
Bom
hạt nhân có sức công phá lớn nhất nhờ phản ứng dây chuyền tạo ra luồng năng
lượng cực lớn. Các bom khác hoạt động bằng phản ứng cháy nổ chất hóa học để gây
ra bán kính sát thương nhất định. Tức là, theo quan niệm thông thường, bom là
thiết bị tạo ra và giải phóng năng lượng cực kỳ nhanh để thành một vụ nổ và
sóng xung kích mạnh.
Khác
hẳn nguyên lý trên, Bom trứng chỉ phá hủy hệ thống máu của nạn nhân tại khoảng
thời gian tức thời và trong phạm vi không gian hạn định. Không sinh ra tiếng nổ
và ánh sáng, Bom trứng còn được gọi là Bom câm.
Năng
lượng là nguồn của các bom thông thường. Huyết lượng là nguồn của Bom trứng.
Bom
trứng phát ra một “trường” - gọi là trường dị bào - làm hủy diệt các tế bào máu
của kẻ dị bào.
+ Giống nhau:
Tất
cả các bom đều được thiết kế để phá hủy chỉ sau khi kích hoạt. Bom trứng được kích
động bằng lệnh điện toán điều khiển từ xa.
- Điều kiện tiến triển và tác động của Đặc
công trứng:
Từ 1 tế bào cực nhỏ, trứng rụng mà không được
thụ tinh (để thành người) sẽ nhận từ bên ngoài các hợp chất vô cơ và hữu cơ chứa
thông tin sinh học và điện toán, từ đó tăng trưởng biến hóa thành nhiều tế bào,
nhiều mô để tạo nên Đặc công trứng.
Đặc công trứng: khi vẫn còn trong chủ nhân trứng, đó là Đặc công trứng C; khi sang cơ thể của kẻ được/bị cài đặt (tối ưu là nam giới hoặc lưỡng
giới) sẽ thành Đặc công trứng Đ. Đặc
công trứng Đ cũng được bảo dưỡng
bằng lương thực đặc biệt qua đường tiêu hóa của kẻ được/bị cài đặt, bằng khí
hậu môi trường, bằng mật mã điện toán, và nhất là bằng tình cảm và tình dục trực
tiếp hoặc trực tuyến của chủ nhân trứng.
Đặc
công trứng chỉ có thể hoạt động để trở thành Bom trứng khi vào trong cơ thể của
kẻ dị bào theo phương pháp giao hợp thông thường.”
HỒI 6
Bạn đọc chưa biết về số phận của 2 Đặc công
trứng còn lại. Vâng, tin cập nhật cho hay: ĐCT3 hoàn toàn mất tích, nên tạm
được truy tặng Liệt sĩ. Vậy còn ĐCT4?
Là quốc gia có lịch sử 5.500 năm làm bằng
những trận chiến dựng nước và giữ nước, Đại Việt chưa khi nào là cường quốc
quân sự. Nhưng, cường quốc thi ca là cái chắc! Dẫu thế, việc chính thức long
trọng tôn vinh công lao của nữ đại tá tình báo Vương Thúy Kiều không hề là một
ẩn dụ văn học theo kiểu “Mười lăm năm ấy
biết bao nhiêu tình”. Cơ quan an ninh quốc phòng Đại Việt nếu muốn làm thơ,
sẽ làm khi khác. Không ở vụ này. Cứ theo chúng tôi đoán chừng thì họ như đã nhận
thấy rằng, từ tin tức về một di thể
của ĐCT4 mà quốc gia đối phương,
cùng vài cường quốc phản gián khác, đang khám phá tung tích về vũ khí Đặc công
trứng Đại Việt với lần xuất quân thử nghiệm là cuộc cản phá HD189 bằng Bom dị
bào.
Nghe ngóng thêm, được gì mới mẻ chúng tôi sẽ đưa
vào Truyện 3 khi kết thúc Truyện liên
hoàn. Vẫn biết mọi người dễ cảm thông cho lời hứa của nhà văn về tác phẩm…
Nhưng hãy tin, chưa kể ĐCT4, đã có khối điều làm nên Chuyện “chiến tranh văn học” bất thành.
Còn với truyện này, xin dừng tại đây.
Đỗ Quyên
Đã đăng trên :http://www.nhavantphcm.com.vn/hoat-dong-hoi/ban-thao-du-lieu/chuyen-cai-mui-khoan-va-bom-di-bao.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét