Thứ Năm, 26 tháng 7, 2012

BẠN BÈ TÔI


Vũ Đình Minh

Bởi vì mẹ chỉ có thể trông theo nơi đầu ngõ
Bởi vì vợ chỉ có thể vùi đầu trong gối nhớ
Bởi vì ảnh con chỉ có thể đem theo trong ngực áo thôi
Sợi dây diều của đời tôi nằm trong tay con bé nhỏ
Còn tháng ngày của tôi nằm giữa bạn bè tôi

Người đã dìu tôi đi suốt cả cuộc đời
Người đã dẫn tôi qua những vấp ngã và cay đắng
Bạn bè ơi, quả ớt đỏ thì cay, hạt muối trắng thì mặn
Không bạn bè sao biết được sắc màu
Vừa vấp ngã lại gặp bàn tay bạn
Gặp niềm tin rồi thấm thía lòng nhau

Người đã đắp cho tôi bàn tay dịu cơn đau
Ngươi  che đạn cho tôi trên nắp hầm trống trải
Người xì xụp nấu cho tôi bát canh mặn nhạt
Vợ chồng thương nhau khi tủi khi mừng
Bạn bè thương nhau ồn ào như ngọn thác
Không bạn như cây đơn độc không rừng

Dẫu vấp ngã bao nhiêu cũng xin chớ cô đơn
Nhưng đến hết cuộc đời tôi chỉ nhớ
Người đã thắp trong hồn tôi ngọn lửa
Người đã nhen những khao khát khôn cùng
Có bạn tôi thành người giàu có
Không bạn như thuyền mắc cạn giữa dòng sông

Rồi tôi sẽ về đậu trên bàn tay con
Sẽ đỡ mẹ qua dốc trơn đầu ngõ
Sẽ làm cột cho yếu mềm của vợ
Nhưng hôm nay tôi ở giữa bạn bè tôi
Vợ chồng thương nhau thầm thì bên bếp lửa
Bè bạn thương nhau hát ở giữa đời.
BàngHS st

2 nhận xét: