“Cái roi ngày ấy” là một bài thơ xuất sắc của Đinh phạm
Thái viết về đề tài thương binh liệt sĩ. Chẳng có gì mới về đề tài này nhưng
sao đọc bài thơ tôi cứ rưng rưng…
Thuở bé nghịch ngợm bị mẹ cho ăn đòn, khi lớn anh lên đường nhập ngũ theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ Quốc & Anh đã hy sinh. Cái
roi đã trở thành nỗi ám ảnh, day dứt của người mẹ đối với người con trai yêu dấu, mỗi lần chạm tới cái roi là như đụng tới một nỗi đau sâu lắng ... Nỗi đau đó càng nhân lên gấp bội khi mẹ chưa biết anh nằm ở đâu giữa Trường Sơn đại ngàn xa lắc?!
C ái roi ngày ấy
Ngày nào con nghịch con chơi
Bỏ nhà đi suốt một hơi tối ngày
Làn roi rơi xuống thân gầy
Làm đau tay mẹ, làm cay mắt bà.
Bây giờ con ở đâu xa
Nắm xương không cửa không nhà mãi đi
Trường Sơn một dải xanh rì
Đất đen, đất đỏ đất gì chôn con?!
Chân run quờ chiếc gậy mòn
Sợ cầm phải cái roi còn đâu
đây.
Đinh Phạm Thái
Chú thích : Bài
thơ đạt giải nhì ( ko có giải nhất) trong cuộc thi thơ lục bát của báoGDTD năm1998
Khi đạt giải nguyên văn bài thơ trong câu thứ ba là từ trút chứ kg phải từ rơi( làn roi trút xuống thân gầy ) Có lẽ sau này tác giả sửa lại !
Trả lờiXóa