....Trong những ca khúc Liên Xô chúng tôi yêu thích ấy có bài "Chiều Hải cảng" của Sôlôviốp Sêđôi:
Thành phố quí mến của tôi ơi!
Ngày mai tôi sẽ vắng xa rồi
Trời nắng mới sáng lên
Biển khơi đón chúng ta
Trên bờ khăn xanh thắm vẫy chào ta
Trời nắng mới sáng lên
Biển khơi đón chúng ta
Trên bờ khăn xanh thắm vẫy chào ta
Có lẽ tuổi nhỏ ít hiểu biết, có lẽ là những năm tháng trong trắng ấy, tâm hồn trong trắng đang phát triển, những năm 50 tôi chưa bao giờ thấy biển, chưa bao giờ được đi lên hạm tàu, lại càng chưa làm lính thủy, ấy thế mà hễ hát bài ca này lại thấy lòng xao xuyến, như chính mình đang ở hoàn cảnh đó, tâm hồn bay bổng. Tại hải cảng trong màn sương đêm, trước mặt là biển cả mênh mông bát ngát, sắp bắt đầu ra khơi xa, sau lưng là thành phố thân yêu, cô gái mến yêu đang vẫy chiếc khắn xanh tiễn biệt. Sao mà đẹp và thương cảm bùi ngùi đến thế, sao mà cao cả mà lại dịu hiền, bịn rịn mà lại tự do đến thế! Giai điệu ấy, tiết tấu ấy, chính là đang biểu đạt cái xốn xang của thủy triều và nhịp đập trái tim. Hơi thở của biển cả và thủy thủ, sương đêm và vẫy chào của chiếc khăn. Tôi không tách bạch được tiếng hát, tiếng thủy triều và tiếng của trái tim....
Vương Mông(Nhà văn Trung Quốc )
Trích "Sớm mai chúng tôi ra khơi xa"
Nghe bài hát lại nhớ đến thời SV!
Trả lờiXóaMột trong những bài hát Nga hay . Nhưng mà cũng khó hát lắm đấy .
Trả lờiXóa