Bài học từ cuộc chiến bảo vệ biên giới 1979
TS NGUYỄN MẠNH HÀ1, viện trưởng Viện Lịch sử Đảng, nguyên đại tá,
chính ủy sư đoàn 308 anh hùng, nhiều năm là viện phó Viện Lịch sử quân sự (Bộ
Quốc phòng). Những ngày tháng 2 này, ông chia sẻ với Tuổi Trẻ về
cuộc chiến bảo vệ biên giới phía Bắc từ ngày 17-2 đến 5-3-1979.
* Thưa ông, cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc xảy ra đến nay đã
được 34 năm. Ông nói về sự kiện này như thế nào?
- Cuộc chiến tranh biên giới không chỉ bắt đầu từ ngày 17-2-1979,
không chỉ bắt đầu sau câu chuyện “nạn kiều” 1978, cũng không chỉ bắt đầu từ
những rạn nứt trong quan hệ Việt - Trung sau chiến thắng của cuộc kháng chiến
chống Mỹ năm 1975, một chiến thắng mà một số nhà sử học trên thế giới đã cho
rằng Trung Quốc không mong muốn. Cũng không phải hoàn toàn như vậy mà nó có gốc
rễ sâu xa từ những tính toán trong lợi ích chiến lược của cả Liên Xô và Trung
Quốc trên phạm vi toàn cầu chứ không chỉ với một nước nhỏ như VN.
Sai sót lớn là chúng ta đã nhận ra quá muộn bản chất của chế độ
Pol Pot. Năm 1977, đồng chí Lê Trọng Tấn được Quân ủy Trung ương cử vào biên
giới Tây Nam nghiên cứu tình hình xung đột biên giới với Campuchia trở về, khi
trở ra Hà Nội đã bức xúc khẳng định: “Đây không còn là xung đột nữa. Đây là một
cuộc chiến tranh biên giới thật sự”. Lúc đó, chúng ta mới tìm hiểu đằng sau Pol
Pot là ai. Là rất nhiều cố vấn nước ngoài từng giúp chúng ta trong cuộc kháng
chiến trước đó.
Khi chúng ta tổ chức phản kích, tiến vào giải phóng Phnom Penh
ngày 7-1-1979, giúp dân tộc Campuchia thoát khỏi họa diệt chủng, hồi sinh thì
đúng 40 ngày sau, Trung Quốc phát động chiến tranh biên giới, với chiêu bài
“dạy cho VN một bài học”. Quân chủ lực VN lúc đó đã tăng cường cho chiến trường
Campuchia, Trung Quốc hi vọng VN sẽ gục ngã vì bất ngờ.
Quân và dân VN bị buộc phải cầm súng một lần nữa, đã chiến đấu
kiên cường trước một đội quân đông hơn nhiều lần, trên một phòng tuyến biên
giới dài gần 600km, và đã đánh bật được quân Trung Quốc về bên kia biên giới
sau khi làm tổn thất đáng kể sinh lực đối phương.
* Liệu việc bình thường hóa quan hệ sau chiến tranh có làm chúng
ta chịu những thiệt thòi nhất định như những điều kiện đi kèm thường thấy trong
các hiệp định mà nước lớn thường áp đặt cho nước nhỏ?
- Cuộc chiến tranh biên giới chính thức kéo dài chỉ 17 ngày, từ
17-2 đến 5-3-1979. Nhưng những cuộc xung đột còn kéo dài đến tận năm 1988.
Trong suốt chín năm, một phần đáng kể nhân tài vật lực của chúng ta đã phải dồn
cho biên giới phía Bắc, trong khi Mỹ cấm vận, viện trợ của Liên Xô cắt giảm so
với trước và Trung Quốc thì từ bạn thành thù. Có thể nói VN đã hao tốn nhiều
sức lực vì cuộc chiến biên giới đó. Nếu căng thẳng tiếp tục kéo dài, VN càng
ngày càng bất lợi. Chính vì vậy, năm 1988, khi VN chủ động rút quân chủ lực lùi
xa biên giới 40km, tình hình biên giới lắng dịu ngay, và đến năm 1991 thì VN và
Trung Quốc chính thức bình thường hóa quan hệ sau cuộc gặp giữa lãnh đạo hai
nước ở Thành Đô, Trung Quốc.
Là một người nghiên cứu lịch sử, nhưng cũng là một người lính, tôi
xin nói thẳng là dù bất cứ hoàn cảnh nào thì hòa bình vẫn là quý giá nhất.
Chiến tranh biên giới kết thúc thật sự, chúng ta mới có thể tiếp tục sự nghiệp
đổi mới, có những chính sách lâu dài và bền vững để phát triển kinh tế, ổn định
cuộc sống nhân dân, để có một vị thế mới trong bản đồ ngoại giao thế giới như
hôm nay.
Nhưng như vậy không có nghĩa là trang sử về chiến tranh biên giới
đã khép lại. Lịch sử bản chất là sòng phẳng, khách quan, cái gì đã xảy ra rồi
cũng có lúc sẽ được đặt lại trên bàn cân lịch sử để luận định. Chúng ta nhìn
lại chiến tranh biên giới, trước hết là để học bài học cho chính mình: cái gì
lẽ ra đã có thể tránh được, cái gì cần nhớ để nhắc lại cho thế hệ sau.
Chúng ta cần có những sự vinh danh và tri ân các liệt sĩ đã ngã
xuống để bảo vệ Tổ quốc trong cuộc chiến tranh ngắn ngủi mà đằng đẵng đó. Chúng
ta cũng cần rút kinh nghiệm xương máu từ thực tế lịch sử của dân tộc mình khi
hoạch định đường lối đối ngoại trong một thế giới hiện đại đang thay đổi từng
ngày, lợi ích các bên đan xen nhau cực kỳ phức tạp. Cần hiểu rõ bạn - thù và
phải đặt quyền lợi của dân tộc lên trước hết và trên hết thì mới có chính sách
đúng được.
==============
Cảm ơn TS NGUYỄN MẠNH HÀ đã nói lên một phần của Lịch sử, Tôi cũng là người lính từ K22 Nguyễn trãi ở chiến trường Nam bộ và Cambodia trước 1975 và sau 1975 biết rằng Trung quốc đã đứng sau Pốn pốt Khơ me đỏ như thế nào, những người nào học từ Việt nam và Liên xô đã bị Khơ me Đỏ loạn ra ngay từ trước 1975, còn ai học từ Trung quốc thì giữ lại lại... Với tư cách chỉ là người lính nên tầm nhìn chỉ là người lính...TS viết thêm về Biên giới Tây Nam 1975 thì hay quá.
Trả lờiXóaHoan hô TS Nguyễn Mạnh Hà, một người lính kiên cường, một nhà sử học chân chính và là một bạn Trỗi K7 thân mến của tôi.
Trả lờiXóaNguyễn Mạnh Hà là Cựu học sinh lớp 10B khóa 71-72 trường Nguyễn Trãi HN, là người bạn rất gần gũi của lớp .
Trả lờiXóaMN 10B
.Nhờ có Blog mới biết được sự thành đạt của các bạn.K22 chúng mình nhiều nhân tài ghê!
Trả lờiXóaCam ơn MHa, máy ngày nay đọc báo và bài của bạn mình mới biết rõ về tình hình biên giới hồi đó. Phải giáo dục cho lớp trẻ biết ai là bạn, ai là thù để có cái nhìn đúng hơn, chứ cứ bưng bít như vậy nguy quá
Trả lờiXóaXH 10a
Bài viết hay quá, cám ơn bạn NMH đã cho cả những người cùng thời và cả cho con cháu sau này hiểu đúng về lịch sử.
Trả lờiXóaTháng 11/1979, mình đã "xung phong" đi khắc phục lại nhà máy điện Lạng Sơn bị hư hỏng do chiến tranh, thấy được phần nào sự tổn thất trong cuộc chiến tranh biên giới.