Chuyện bác Ba Phi
- Bác Ba à, cho cháu vô phép hỏi sao bác Ba có tên là Phi hả bác?
- Cha chả cái thằng hỗn dữ! Dám điều tra lý lịch của tao hả? Đừng giỡn mặt khó làm việc nghe con.
- Dạ cháu hỏi cho biết vậy chớ đâu dám.
- Thì được, tao kể cho nghe… Xưa tao vốn là bà phi của vua Gia Long, chánh phu đàng hoàng à nghe. Hồi ổng bị Tây Sơn rượt đuổi, ổng sợ chạy tuốt vô miệt trong này, tao lo cho ổng chớ ai. Rồi ổng đi. Đến khi ổng lên làm vua, ổng cử một đoàn quan quân đem kiệu lọng vô định rước tao về ngoài ngoải đặng hưởng giàu sang phú quý nhưng tao hổng chịu. Mầy thấy đó, tao đi thì lấy ai tưới nước cho dừa, cho mắm, ai cho bầy rắn, bầy rùa và cả đàn cò nó ăn, bỏ đói chúng nó sao.
- Cha chả cái thằng hỗn dữ! Dám điều tra lý lịch của tao hả? Đừng giỡn mặt khó làm việc nghe con.
- Dạ cháu hỏi cho biết vậy chớ đâu dám.
- Thì được, tao kể cho nghe… Xưa tao vốn là bà phi của vua Gia Long, chánh phu đàng hoàng à nghe. Hồi ổng bị Tây Sơn rượt đuổi, ổng sợ chạy tuốt vô miệt trong này, tao lo cho ổng chớ ai. Rồi ổng đi. Đến khi ổng lên làm vua, ổng cử một đoàn quan quân đem kiệu lọng vô định rước tao về ngoài ngoải đặng hưởng giàu sang phú quý nhưng tao hổng chịu. Mầy thấy đó, tao đi thì lấy ai tưới nước cho dừa, cho mắm, ai cho bầy rắn, bầy rùa và cả đàn cò nó ăn, bỏ đói chúng nó sao.
- Nè bác đừng có dóc. Trước bác là gái vậy sao sao bây giờ bác là trai?
- À… thì cũng như khoai ngọt, để lâu ngày nó mọc mầm ra thôi.
** *
Nhiễm sinh ngữ
Có anh chàng đến một quầy thuốc lá:
- Xin lỗi, có phải cô bán thuốc không ạ?
- Phải! Rồi sao? - Cô bán thuốc trợn mắt trả lời.
- Thật lấy làm tiếc nếu tôi có gì không phải mong cô thông cảm cho.
** *
Nhiễm sinh ngữ
Có anh chàng đến một quầy thuốc lá:
- Xin lỗi, có phải cô bán thuốc không ạ?
- Phải! Rồi sao? - Cô bán thuốc trợn mắt trả lời.
- Thật lấy làm tiếc nếu tôi có gì không phải mong cô thông cảm cho.
- Muốn hỏi gì đây… ông ngoại, thuốc hả? Mua thuốc gì thì nói, chứ…
Thoáng chút ngập ngừng anh chàng xoa tay nói:
- Ồ, vâng chính tôi sẽ là người mua thuốc lá do cô bán. Yêu cầu cô hãy bán cho tôi một điếu thuốc.
- Tướng ông sang như vậy mà mua một điếu là sao?
- Ồ, vâng chính tôi sẽ là người mua thuốc lá do cô bán. Yêu cầu cô hãy bán cho tôi một điếu thuốc.
- Tướng ông sang như vậy mà mua một điếu là sao?
- Ồ, không… không. Xin cô hãy bán cho tôi một gói thuốc thôi.
- À, thì ra anh là người nửa trên trời nửa dưới đất - Cô ta cười.
- Tôi xin cô đừng giận, rất mong cô hiểu cho tôi. Tôi là người đang học cách đàm thoại sinh ngữ bằng tiếng Việt Nam trước khi chuyển qua tiếng Anh đó mà.
** *
Nhiễu thông tin
Chủ tịch xã điện sang ban văn hóa thông tin ý kiến chỉ đạo về nội dung, khẩu hiệu cổ động tuyên truyền “Kế hoạch hóa gia đình” của xã. Đây là đoạn chủ tịch xã lệnh cho anh trưởng ban văn hóa thông tin ghi: “Ba bốn con làm gia đình đông đúc sinh chuyện khó khăn”.
Lát sau như chợt nhớ ra điều gì, chủ tịch xã lại gọi điện thoại bổ sung: “Nếu còn chỗ trống thêm - một hai con mới là hạnh phúc”.
Sáng ngày tấm biển cổ động được treo lên với nội dung như sau: “Ba bốn con làm gia đình đông đúc sinh chuyện khó khăn, nếu còn chỗ trống thêm một hai con mới là hạnh phúc”.
** *
Thuế “cao mà thấp”
Xóm tôi có mấy hộ kinh doanh sống rất khỏe vì… thuế. Trước kia cứ 3 tháng, họ chịu đóng thuế tăng một lần, nay thì 6 tháng (bất kể quy mô vốn, doanh thu của họ có tăng hay không). Họ có làm đơn xin giảm thuế thì cũng không giải quyết.“Với kiểu này thì những hộ kinh doanh có thâm niên chắc phải đóng thuế cao lắm?”. Tôi hỏi vậy. Có người thành thật trả lời:
- Coi vậy chứ không bao nhiêu.
- Tăng chút ít chứ gì?
- Không phải, nhắm không chịu xiết thì tụi tui làm đơn xin nghỉ để khỏi phải đóng thuế, hàng hóa thu gọn lại. Vài tháng sau, làm hồ sơ xin đăng kí kinh doanh trở lại, lúc đó mức tăng thuế sẽ thấp hơn trước kia vài bậc… Cứ vậy mà làm.
- Ngẫm lại bà con mình “thông minh” thiệt.
** *
Nhiễu thông tin
Chủ tịch xã điện sang ban văn hóa thông tin ý kiến chỉ đạo về nội dung, khẩu hiệu cổ động tuyên truyền “Kế hoạch hóa gia đình” của xã. Đây là đoạn chủ tịch xã lệnh cho anh trưởng ban văn hóa thông tin ghi: “Ba bốn con làm gia đình đông đúc sinh chuyện khó khăn”.
Lát sau như chợt nhớ ra điều gì, chủ tịch xã lại gọi điện thoại bổ sung: “Nếu còn chỗ trống thêm - một hai con mới là hạnh phúc”.
Sáng ngày tấm biển cổ động được treo lên với nội dung như sau: “Ba bốn con làm gia đình đông đúc sinh chuyện khó khăn, nếu còn chỗ trống thêm một hai con mới là hạnh phúc”.
** *
Thuế “cao mà thấp”
Xóm tôi có mấy hộ kinh doanh sống rất khỏe vì… thuế. Trước kia cứ 3 tháng, họ chịu đóng thuế tăng một lần, nay thì 6 tháng (bất kể quy mô vốn, doanh thu của họ có tăng hay không). Họ có làm đơn xin giảm thuế thì cũng không giải quyết.“Với kiểu này thì những hộ kinh doanh có thâm niên chắc phải đóng thuế cao lắm?”. Tôi hỏi vậy. Có người thành thật trả lời:
- Coi vậy chứ không bao nhiêu.
- Tăng chút ít chứ gì?
- Không phải, nhắm không chịu xiết thì tụi tui làm đơn xin nghỉ để khỏi phải đóng thuế, hàng hóa thu gọn lại. Vài tháng sau, làm hồ sơ xin đăng kí kinh doanh trở lại, lúc đó mức tăng thuế sẽ thấp hơn trước kia vài bậc… Cứ vậy mà làm.
- Ngẫm lại bà con mình “thông minh” thiệt.
Đôđh (10H) st
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét