Thứ Bảy, 4 tháng 12, 2010

MƯA VÀNG KHƠI DẬY NỖI BUỒN




Thuở học trò, chúng ta đã biết bài thơ Đợi anh về nổi tiếng của nhà thơ Nga Konstantin Mikhailovich Simonov, do Tố Hữu dịch:

Em ơi, đợi anh về
Đợi anh hoài em nhé,
Mưa cứ rơi dầm dề
Ngày cứ dài lê thê
Thì em ơi cứ đợi…


Mười mấy năm sau, tình cờ tôi đọc trên báo Văn nghệ lời dịch Đợi anh về của nhà văn Trần Nhật Thu:

Em ơi đợi anh về

Hãy đợi anh những lúc

Mưa vàng khơi dậy nỗi buồn…


Thật bất ngờ và xúc động, tôi bỗng cảm nhận một Đợi anh về khác, với chất lãng mạn của thơ Nga. “Mưa vàng khơi dậy nỗi buồn” hoàn toàn khác với “Mưa cứ rơi dầm dề”.

Thế mới biết dịch thơ mà vẫn giữ được hồn thơ không đơn giản.




Trần Xuân Hòa (10H)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét