Phi Tuyết Ba
Hình như... thầy chẳng khác xưa
Ba lăm năm trước... thầy đưa qua đò
Dòng sông kiến thức sóng xô
Mỏng manh trang vở học trò trắng tinh
Em cầm cây bút đời mình
Thầy cầm phấn trắng chắc tình quê hương
Đất trời trang trải mấy phương
Nắng, mưa, sương, gió... biết thương đời thầy
Sông bao nhiêu nước... sông gầy
Cánh đồng gieo chữ... đợi ngày hoa non
Bao nhiêu viên phấn đã mòn
Bao nhiêu giáo án chẳng còn trẻ trung
Nước trôi về xứ vô cùng
Thương thầy ở lại một vùng phấn bay
Trang trời xanh thẳm hôm nay
Phấn xưa đã kết thành mây trắng đầu
Sông đời bất chợt nông, sâu
Học thầy em bắc chiếc cầu chữ Tâm.
====================
Nguồn: Thơ thời áo trắng, NXB Đồng Nai, 2005
http://www.vietnamsingle.com/f_view.asp?CID=1030&QID=64886&PageSize=Viewall
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét