Chủ Nhật, 24 tháng 10, 2010

TRƯỜNG CA TÌNH ÁI

(trích đoạn)
Đỗ Quyên



Bài Thơ Bé Mọn

Vừa đi anh vừa nhìn các nụ hoa dại
các viên sỏi vô tích sự
và nghĩ về bài thơ rất mới
sắp tặng em

Những bài trước đã dùng hết
lâu đài
mặt trời
tổ quốc
mái tóc
bộ ngực
tàu điện
công viên
và các đại phần trái đất

Nếu như anh chưa kiến tạo đủ ngôn ngữ và cú pháp
em làm ơn nhận dùm
bài thơ tinh khôi
chỉ bằng các
dấu chấm –

Những nụ hoa dại
những viên sỏi hoang
cùng những tiểu tiết khác từ phần bé mọn của trái đất


[Tuần báo
Văn Nghệ số 41+42, ngày 9-10-2010]

~-~-~-~-~-~-~-~-~-~-~-


Tình Non Nước


Đến một lúc
trái núi cúi thấp để nói với chúng ta
rằng đã là tình yêu
đừng nên lúc nào cũng chất ngất

Trái núi chỉ xuống chân mình
kia
những con suối sẽ
tới đáy quả đất
và bay lên đỉnh trời

Có hai con suối nhỏ
chảy bên nhau
cười
róc ra róc rách với chúng ta
trong lời của núi


~-~-~-~-~-~-~-~-~-~-~-

Nụ Cười Mặt Trời Chậm Đến


Anh cho em nụ cười tình
lúc bình minh
chân trời lóe sáng

Mặt trời sững lại
chờ nụ cười của em lặn xuống

Nhưng em thiếp đi
nụ cười đọng mãi trên bờ môi mím
và ở lại trong đôi mắt khép kín

Hãy ngủ yên
anh đi khắp thế gian
xin lỗi đã một lần khiến mặt trời chậm đến


[Tạp chí
Văn Nghệ Quân Đội, số gộp tháng 10-2010]


Đỗ Ngọc Thủy (10H )

3 nhận xét: