Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2011

NHỮNG BÀI VĂN BẤT HỦ CỦA HỌC SINH

Sáng thứ hai tuần nào cũng vậy, trường em lại tổ chức chào cờ. Đầu tiên là thầy hiệu phó phụ trách lao động lên mắng mỏ một tí. Sau đó đến lượt thầy hiệu trưởng lên mắng. Khi thầy hiệu trưởng mắng, cái cục ở cổ thầy cứ chạy đi, chạy lại.

***

Tùng tùng tùng, tiếng trống vang lên báo hiệu đã đến giờ vào lớp. Không còn cảnh nô nghịch, chạy nhảy nhốn nháo nữa. Các bạn, ai ai vào vị trí của người đó. Sách vở để ngay ngắn trên bàn. Cô giáo bước vào lớp. Học sinh đứng dậy chào cô. Cô mặc chiếc áo dài hoa rất đẹp. Tóc cô thẳng mượt thả đến ngang lưng. Cô đặt chiếc cặp đen lên bàn và cất tiếng dịu dàng: "Hôm nay có ai đóng tiền không?"

***

Tùng tùng tiếng trống vang lên, giờ ra chơi đã đến. Các bạn ùa ra sân như chim vỡ tổ. Có bạn ngồi chơi dưới gốc cây, có bạn chơi đá bóng, có bạn đi mua quà bánh, có bạn ngồi trong lớp ôn bài. Riêng em, em chỉ đi vệ sinh rồi vào lớp học tiếp.

***

Bên cạnh nhà em có bác tên là Sẵn, ngày ngày bác ra đồng đi cày ruộng, con trâu đi trước bác đi theo sau. Mỗi lần bác kêu tắc tắc là con trâu lại đi qua bên phải qua bên trái trông thật vui mắt. Khi bác đưa cây roi lên đánh vào mông chú trâu thì ếch nhái hai bên bờ ruộng kêu inh ỏi.

***

Ngày xửa ngày xưa, đất nước ta sinh ra được một cậu bé Thánh Gióng trông rất là quái nhân vì đã 3 tuổi mà vẫn không biết nói biết cười. Đột nhiên một hôm giặc tới, Thánh Gióng nhảy tót lên mình ngựa, sau khi đã ăn một bữa cơm khủng khiếp với hàng thúng cà muối mặn mà vẫn không khát nước. Thánh Gióng đánh giặc xong không biết đường về nhà vì chưa ra khỏi nhà lần nào. Thánh Gióng không biết đi đâu về đâu nên đành phải bay lên trời.

***

Nhà em có nhiều người nhưng em yêu bố nhất. Bố em 43 tuổi. Bố rất cao lớn. Mỗi lần bố ôm em, em chìm trong bóng tối.

***

Chiều qua, trời đang nắng chang chang bỗng nhiên sân nhà em đổ cơn mưa rào. Tiếng mưa rơi bập bùng phập phồng nên bố em hát: "Trời mưa bong bóng phập phồng. Em đi lấy chồng để khổ cho anh".

***

Câu tục ngữ uống nước nhớ nguồn cho ta thấy nước ta có nguồn nước rất dồi dào. Nước rất quan trọng trong đời sống chúng ta: cây cối cũng cần nước, ví dụ: đậu bắp, động vật cũng cần nước, ví dụ: trâu, bò, gà, vịt... Không có nước thì con người sẽ chết. Câu tục ngữ uống nước nhớ nguồn làm em liên tưởng đến câu tục ngữ "ăn quả nhớ kẻ trồng cây" nghĩa là ăn quả rồi phải nhớ giữ lại hạt để trồng cây mới.

***

Nhà em có nuôi một ông nội, ông nội suốt ngày chẳng làm gì cả chỉ trùm chăn ngủ, đến bữa ăn ông ló đầu ra hỏi: Cơm chín chưa bây?

***

Em bé nhà em mới 6 tháng tuổi, bé rất dễ thương và ngoan ngoãn. Mỗi khi mẹ cho bé ăn mẹ lại làm đủ trò. Ban đầu mẹ gọi anh Mèo ơi, rồi mẹ gọi anh Loa ơi, mẹ gọi anh Lịch ơi mà em vẫn quấy khóc. Thế là mẹ vừa cho bé ăn mẹ vừa nhảy múa tung tăng như con điên trên giường.

***

Bố em rất khéo tay nên mẹ em hay khen bố lắm. Hôm qua, sau khi đóng xong cái chạn bát, mẹ em liền khen bố: “Mình làm khéo quá, tối về em sẽ thưởng”, sau đó bố em cười rất tươi nhìn mẹ em.

***

Gần nhà em có một doanh trại bộ đội. Sáng sáng các chú xếp hàng chạy thể dục quanh xóm. Trưa trưa các chú ra đường đào đất trồng cây. Tối tối các chú trốn trại đi tán mấy chị gái và bị các anh chỉ huy đuổi bắt làm chó trong xóm sủa om sòm. Em rất yêu chú bộ đội vì từ khi có mấy chú thì xóm em vui lên hẳn.

***

Mùa xuân trăm hoa đua nở. Ong bướm bu đầy, chim chóc hót điếc cả tai. Trời vẫn còn lạnh, thỉnh thoảng ông em lại ho như cuốc kêu.

***

Bố em là người em yêu quý nhất. Bố em phải làm việc rất vất vả. Mỗi tháng bố em phải nộp cho mẹ em một triệu đồng tiền lương để mẹ em nấu cơm cho mà ăn.

***

Lời ru có ý nghĩa quan trọng đối với cuộc đời mỗi người. Ngay từ khi lọt lòng, những lời ru của bà và mẹ đã đưa em vào giấc ngủ ngàn thu...

VND st



1 nhận xét:

  1. Hay lắm DUNG ơi mỗi mẩu chuyện đọc thấy ý của từng câu từng chữ rất hài

    Trả lờiXóa