Tác giả : Thanh Giang (Chemnitz, CHLB Đức)
Lời giới thiệu của tác giả : Tôi đi dạy học ngày cuối tuần, trên đường đi qua vài làng nhỏ, ở làng nào tôi cũng nhìn thấy những phụ nữ Viêt Nam bán hoa. Ngày nắng, rét, mưa, tuyết đều nhìn thấy họ. Đặc biệt người phụ nữ có hàng hoa cạnh cây cổ thụ là mẹ của ba đứa con học trong lớp tiếng Việt tôi dạy. Tôi rất xúc động khi biết điều này, xin gửi tặng những cô “Cò” chăm chỉ hết lòng vì con.
Dưới bóng cây cổ thụ đầu làng
Xung quanh vài cửa hàng thưa thớt
Người phụ nữ làn da tái nhợt
Bên hàng hoa rét mướt giá băng
Nửa khuôn mặt dấu trong chiếc khăn
Tay run run lật từng trang báo
Mỏi mắt kiếm tìm nơi ẩn náu
Trên quê hương biển bạc rừng vàng
Nơi xứ người sống kiếp lang thang
Thân phận “Cò” dọc ngang xứ tuyết
Tê dại đôi chân trong giá rét
Giữ hoa tươi làm đẹp cho đời
Dấu nỗi lo tươi tắn chào mời
“Nào thượng đế hoa tươi lắm đó
Tôi đem thân mình che chắn gió
Ủ trong tim hoa chẳng héo đâu”
Trong gió mưa bão tuyết trời Âu
Những cô “Cò” lặn hụp dãi dầu
Không quản tuyết, sương cùng tuổi trẻ
Ký ức quê hương chẳng nhạt màu
Bài học xưa: Đất nước đẹp giàu
Ruộng phì nhiêu cò bay thẳng cánh
Sao “Cò” vẫn kiếm tìm đất Thánh
Vượt biển, sông để đến nơi này
Trong giá băng không quản tháng ngày
Mong đem đến cuộc đời ấm áp
Tâm hồn trẻ thơ không bão táp
Học câu ca dao “Thẳng cánh cò ”
“Con cò lặn lội” trời Âu
Tuyết rơi mù mịt về đâu hỡi “Cò” ?
Tuyết, sương “Cò” chẳng thấy lo
Chỉ lo hoa hỏng thì “Cò” trắng tay.,.
(Van hac.org)
Thực ra "cò" đội mũ len, đeo khẩu trang, khoác áo lông thú đắt tiền . Đâu có gì mà...ầm ĩ. Tác giả cứ...nghiêm trọng hoá vấn đề.
Trả lờiXóaLê Vi Than (10D)
Bán hoa cực lắm ai ơi
Xóa