Thứ Bảy, 13 tháng 7, 2013

Tình ca Toán - Lý - Hoá

Anh yêu em từ thuở ep-xi-lon nào đó

Tình đôi ta lấp ló góc Alpha
Những ngày đầu anh bước tới nhẹ nhàng
Anh gặp em ở nhà sai số
Bởi yêu em, khó khăn anh cũng cố
Để tìm em bên góc phố bêta
Tình đôi ta đẹp tựa như hoa
Anh hiểu em là SinCos
Khi gặp em, tim anh đột ngột
Cộng hưởng thành biên độ rất cao
Anh yêu em bằng bất cứ giá nào
Dù phải tốn bao nhiêu năng lượng
lệch pha, bình phương hay cộng hưởng
Khi gặp em anh sung sướng vô vàn
Tại đây, tặng em đứng trung gian
Định hàm số với em cùng giá trị
Ôi mộng đẹp như đường tròn đơn vị
Mối tình đầu sáng tựa Hêli
Bởi điện tử hạt nhân liên kết
Dù khó khăn anh cũng xếp tặng em
Hanh phúc ta là nguyên tố rất bền
Bởi hằng số trước sau không đổi
Tuổi thanh niên nhiệt tình sôi nổi
Xây dựng nên thành phố giữa trời cao
Trong không gian ở bất cứ nơi nào
Biết 3 điểm anh dựng nhà vuông góc
Ag và Au trọng lượng riêng khá nặng
Nếu em cần, anh xếp tặng em
Sóng hình Sin anh ấp ủ bao đêm
Dù phải đợi nhiều ngày anh cũng cố
Trong đợi chờ dù xảy ra tương hỗ
Em yên tâm có định luật bảo toàn
Thôi chào em trống Bắc Lý điểm vang
Tìm  toạ độ anh xếp hàng lên lớp
Trải qua bao chu kỳ của nguyện ước
Hình ảnh em là quỹ tích của lòng anh
Ta gặp nhau giữa lúc sóng đổi hình
Đôi mắt em là một cung chứa góc
Cả vòm trời nội tiếp dưới  hàng mi
Tâm hồn em là tuần hoàn vô tỷ
Đo làm sao được khối lượng Au
Khi em bước hàm số Sin di động
Thân hình em tựa hàm số trùng phương
2 điểm nối vô cùng kỳ diệu
Và đạo hàm quĩ tích của trùng phương
Toả quanh em là từ trường cực đại
Hút đời anh là một lực Niu-tơn
Sức hấp dẫn muôn đời vĩnh cửu
Thắng sao được sức mạnh hướng tâm
Tựa hình ảnh là phương trình đẳng cấp
Có gì đâu để hàm số triệt tiêu
Chí ta lớn như luỹ thừa vô cực
Không có em, anh suy giảm tiêu điều
Cuộc đời anh chỉ muốn làm tiệm cận
Chỉ muốn làm quỹ tích của lòng em.
Thanh Bình st


4 nhận xét:

  1. Bài thơ cùng thời chúng ta. Chắc chắn có nhiều dị bản.
    Thanh Bình

    Trả lờiXóa
  2. "Phương trình" nào đưa ta về chung lối
    "Định lý" nào sao vẫn mãi ngăn đôi
    "Biến số" yêu nên tình mãi hai nơi
    Điểm "vô cực" làm sao ta gặp được

    "Đạo hàm" kia có nào đâu nghiệm trước
    Để "lũy thừa" chẳng gom lại tình thơ
    "Gia tốc" kia chưa đủ vẫn phải chờ
    "Đường giao tiếp" may ra còn gặp gỡ

    Nhưng em ơi! "Góc độ" yêu quá nhỏ !
    Nên vẫn hoài không chứa đủ tình ta
    Tại "nghịch biến" cho tình mãi chia xa
    "Giới hạn" chi cho tình yêu đóng khép

    "Lục lăng" kia cạnh nhiều nhưng rất đẹp
    Tại tình là "tâm điểm" chứa bên trong
    Nên "đường quanh" vẫn mãi chạy lòng vòng
    Điểm " hội tụ" vẫn hoài không với tới

    Em cũng biết "tung, hoành" chia hai lối
    Để tình là những đường thẳng "song song"
    Điểm gặp nhau "vô cực" chỉ hoài công
    Đường "nghịch số" thôi đành chia hai ngả
    Tac giả ; Vô danh

    Trả lờiXóa
  3. Cám ơn bạn Thanh Bình đã sưu tầm được một bài thơ vui, lý thú!
    Có một thắc mắc nhỏ với câu "Cộng hưởng thành tần số rất cao" liệu có đúng? Nhờ các bạn vững về Vật lý giải đáp giúp. Tại vì tớ chỉ sợ là,nếu câu này "có vấn đề" mà đến tai bọn trẻ thì hơi...bất tiện.Còn với chúng ta - thế hệ "giừ" rồi thì chẳng sao, vui là chính ấy mà.
    Nếu thắc mắc của tớ sai thì cũng mong các bạn thông cảm.
    Lan Phương (10C)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bài thơ này mình cũng đã biết từ thời sinh viên và rất thích nhưng cũng không thấy "bất tiện" lắm đâu và đề nghị bạn không được nói "chúng ta -thế hệ "giừ" rồi" nhé, mà chỉ là nhiều tuổi thôi :)

      Xóa