CHỜ ANH ĐẾN VÀ HÔN EM LẦN CUỐI!
Anh biết không...em vẫn chờ anh
trong ánh ban mai khi bình minh ló dạng
hay bóng hoàng hôn bóng người quên hình dáng
trong những nghi ngờ còn thấm đẫm hoang mang...
Em vẫn chờ anh trong những phút mùa sang
trong những dại khờ chẳng kể bằng ngày tháng
trong khúc tự ru đã lắm lần ai oán
trong những buổi chiều lại độc bước lang thang....
Đã bao lâu rồi sao vẫn chờ mong
từ thuở mặt hồ buổi trời trong và đục
trong những yêu thương vội tìm nhau thúc giục
bất chợt mưa về cùng tự khúc miên man....
Chẳng thể làm gì,cũng chẳng muốn khóc than
vì hoa nở rồi cũng phải tàn úa vậy
đôi khi nỗi đau dù lòng người che đậy
vẫn cứ hằn lên trong nặng trĩu màn mây........
Em đã chờ anh bao mùa ở nơi đây
vẫn chờ người đến để hôn em lần cuối
thắp lửa yêu thương tình yêu đầu chưa nguội
níu lại buồn vui lòng chẳng thể buông xuôi!
Tác giả: September rain
Cám ơn bạn Thái Hoà đã chia sẻ cảm xúc .Mình rất thích câu "trong những dại khờ chẳng kể bằng ngày tháng"...Chúc các bạn cũng có những dại khờ đáng yêu như thế!
Trả lờiXóaBạn Ngọc Hà thân mến, cảm ơn lời chúc cũng rất thương mến của bạn, thực tế cuộc đời và tình yêu đã có nhiều minh chứng rằng đôi khi dại khờ lại là một lợi thế và cũng rất đáng yêu.
Trả lờiXóa