Thứ Sáu, 15 tháng 4, 2011

Hoàn cảnh nào, người Việt Nam cũng đùm bọc lẫn nhau

Việt Phương *


Nhà báo Việt Phương tại cửa khẩu Ras Jadir, biên giới Tunisia và Libya.


Ảnh: Ngọc Thịnh



Trong suốt 10 ngày, chúng tôi đã được tới một nơi xa lạ. Xa và lạ theo đúng nghĩa đen bởi ở đó, nơi sa mạc xa xôi với những nét văn hóa Hồi giáo khác biệt, tôi đã được chứng kiến sự nỗ lực, sự nhân đạo và tình người đùm bọc lẫn nhau, không chỉ người Việt với nhau mà cả những người khác quốc tịch.


Những ngày đầu tiên của “chiến dịch giải cứu lao động Việt Nam” là những ngày cực nhất, vì mọi người trong đoàn hầu như không ngủ. Chập chờn được mấy tiếng trên máy bay sang Cairo, xuống đến sân bay là phải lao vào làm thủ tục để đưa lao động về. Tiếp đến là tính đường sang Tunisia, rồi chập chờn ngủ mấy tiếng trước khi đáp chuyến bay sớm lúc 3, 4 giờ sáng để đi thủ đô Tunis, rồi đến Djerba, nơi tập trung đông lao động Việt Nam di tản từ Libya.

Đêm sa mạc ở khu vực Bắc Phi lúc này này rất lạnh!

Những khó khăn ban đầu mà chúng tôi gặp phải là thiếu ngủ, đồ ăn không hợp, rào cản về ngôn ngữ (ở Tunisia ngôn ngữ chính là Ả Rập và tiếng Pháp). Về sau thì những khó khăn đó cũng được khắc phục…

Tôi đã phải chạy đua với thời gian để gửi bài về nước trong điều kiện Internet không phải là thoải mái như ở Việt Nam. Lúc đó tôi chỉ muốn đưa tin về nhà thật nhanh, để những người thân của lao động ở Việt Nam nắm được tình hình, để họ không phải lo lắng khi mà mọi chuyện ở Tunisia và Ai Cập đã có đoàn công tác chăm lo.

Tôi nghiệm ra nhiều điều từ chuyến đi này. Đó là tinh thần tương thân tương ái, đùm bọc lẫn nhau của người Việt. Dù có ở đâu, trong hoàn cảnh nào thì người Việt ta cũng thể hiện được truyền thống đó.

Tôi cũng rất ấn tượng về những con người Tunisia thân thiện, tốt bụng. Họ giúp đỡ những lao động nước ngoài rất nhiệt tình. Những người dân địa phương còn lập ra một quầy phát thức ăn miễn phí như sữa, nước ngay tại sân bay Djerba, nơi mà những lao động bị mắc kẹt có thể ăn uống thoải mái, và có thể ăn bất cứ lúc nào.

Tôi ngạc nhiên khi người dân ở Djerba biết đến Việt Nam. Có lần, một cậu bé học sinh thấy tôi đi trên đường đã hét lên: "Xin chào" khi chạy ngang qua tôi. Hay một anh lái taxi người Tunisia kể cho tôi nghe về Chủ tịch Hồ Chí Minh, về chiến thắng Điện Biên Phủ. Điều đó hoàn gây bất ngờ cho tôi ở một nơi xa xôi như vậy.

Và trong mắt người nước ngoài, theo tôi, người Việt Nam chúng ta đã tạo được ấn tượng tốt. Tôi chỉ nói thế này thôi: riêng trong khu trại của Cao ủy Tị nạn Liên Hiệp Quốc, người Việt Nam chúng ta được đánh giá là đoàn kết, kỷ luật, có trật tự, và chưa để xảy ra điều gì gây điều tiếng cho đất nước.


==========

*Nhà báo Việt Phương, hiện công tác tại báo Thanh Niên, là con trai bạn Trần Xuân Hòa (10H)

3 nhận xét:

  1. Tôi hay đọc báo Thanh niên , thường xuyên theo dõi các bài viết của hai ba con nhà Xuân Hòa. Các bài viết của Hòa thường viết tắt ở dưới chữ XH. Nhà báo Việt Phương( phóng viên thường trú ở Bangkok) hay viết các loạt bài phóng sự quốc tế , tin tức chiến sự , nhất là các bài viết về Thái lan.

    Trả lờiXóa
  2. Chúc mừng bạn X Hòa có con trai tài giỏi !
    Mình thấy, mỗi lần đi xa thêm yêu Tổ quốc "Khi ta ở đất là nơi ta ở; Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn"

    Trả lờiXóa
  3. Mừng bạn X.Hòa có con trai thành đạt!

    Trả lờiXóa