Cửa Ngọ Môn |
Tác giả: Thu Bồn
Tháng Một17
Bởi vì em dắt anh lên những ngôi đền cổChén ngọc giờ chìm dưới đáy sông sâu
Những lăng tẩm như hoàng hôn chống lại ngày quên lãng
Mặt trời vàng và mắt em nâu.
Xin chào Huế một lần anh đến
Để ngàn lần anh mãi nhớ trong mơ
Em rất thực nắng thì mờ ảo
Xin đừng lầm em với cố đô.
Áo trắng hỡi thuở tìm em không thấy
Nắng minh mang mấy nhịp Tràng Tiền
Nón rất Huế nhưng đời không phải thế
Mặt trời lên từ phía nón em nghiêng.
Nhịp cầu cong và con đường thẳng
Một đời anh tìm mãi Huế nơi đâu
Con sông dùng dằng con sông không chảy
Sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu.
Tạm biệt Huế với em là vĩnh biệt
Hải Vân ơi xin Người đừng tắt ngọn sao khuya
Tạm biệt nhé với chiếc hôn thầm lặng
Anh trở về hóa đá phía bên kia.
TH st.
Các bạn thân mến, lâu nay chúng ta đã biết tài năng thơ ca của Thu Bồn, đặc biệt bài thơ Tạm biệt Huế của cố thi sỹ đã để lại một dấu son và nhiều mến mộ trong lòng bạn đọc và những người yêu thơ. Nhưng nhiều người đã cố dò hỏi và đi tìm nguồn gốc bài thơ cũng như bóng hồng hay tà áo tím nào đã làm rung động con tim của nhà thơ, đã là nguồn cảm hứng lai láng để nhà thơ Thu Bồn sáng tác ra một áng thơ tuyệt vời đến như vậy? Chắc hẳn ngoài phong cảnh hữu tình của xứ huế, còn có nét đẹp dịu hiền của những tà áo tím, giọng nói ngọt ngào dễ thương và thông minh sắc xảo của những cô gái xứ Huế đã làm nhà thơ phải:"Một đời anh tìm mãi Huế nơi đâu?". Chúng ta hãy xem đoạn văn sau sẽ thấy tại sao mối tình của Thu Bồn đã trở thành mối tình câm và trái tim của nhà thơ đã hóa đá:
Nói ra xin hãy chớ cười
Trả lờiXóaVợ ta ta sợ ! Vợ người ... còn lâu !
Nguoi Sovo
Bạn T.H được đóng dấu "sợ" hay "không sợ" VỢ?
Trả lờiXóaBạn Nguyen liều nhỉ, không sợ "Vợ người"???
Nhị Ngọc
chủ đề này ...nhạy cảm lắm choa không có ý kiến chi !
Trả lờiXóalaizai
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaBạn Nhị Ngọc và các bạn thân mến, tôi sinh ra vốn đã yếu đuối về thể xác, nhưng bù lại có chí khí trong công việc và đời sống, đặc biệt là không sợ vợ mình mà lại sợ vợ ông hàng xóm! Bởi lẽ vợ ông ấy thường để lại cho mình những ấn tượng kinh hoàng khi nhỡn tiền thấy ông ấy được bà ấy "Chăm sóc" thể xác và linh hồn hết "Cải lương" sang "Chèo" thậm chí cả mà"múa võ,phi đao" nên ông ta hay than: “Nằm chung thì bảo…chật giường/ nằm riêng lại bảo…tơ vương em nào/Lãng mạn thì bảo…tào lao/ Đứng đắn lại bảo…người sao hững hờ/ Khù khờ thì bảo…giai tơ/ Khôn lanh thì bảo…hái mơ bao lần.”Gặp những Ác phụ như vậy thì "Yêu là chết trong lòng một...đời trai!" Ai không sợ mới là lạ.Hai bạn Hồ tây và Ngọc Hà sao lại ngập ngừng vậy? Mình thì vẫn tâm niệm như các cụ ngày xưa dậy:Một sự nhịn là chín sự lành và Ở hiền gặp lành các bạn ạ.
Trả lờiXóaTH coi chung do ''DAU MUNG TOI '' thi phien lam
Trả lờiXóaday
Cung lop
Sợ vợ ư? Oan lắm các Liền anh ơi!chúng em chỉ là đóa hoa thế mà thiên hạ cứ đồn thổi"Khi người đàn ông lấy vợ, anh ta không còn sợ địa ngục nữa"... ...và rằng "Voi trượt chân vì đóa hoa hồng".Đúng là nát một đời... hoa,tàn một đời...voi.Rõ khổ!
Trả lờiXóaN.Ngọc
sao bạn lại sợ vợ ??? Tôi "đàn áp" thẳng tay không sợ chi mô,tôi chỉ lo "dàn mướp" đổ mà thôi.
Trả lờiXóaLaizai
Rất tiếc là các bạn không bình về bài thơ mà lại đi sa đà vào "Vấn nạn-Nỗi đau"của những ông thuộc Hội Vinasovo,trong hôn nhân và gia đình chúng ta không nên đặt vấn đề"Ai thắng ai? hoặc Ai sợ ai?...nhưng nếu quyền lợ riêng và quan điểm sống không trùng nhau thì "Chiến sự" sẽ xẩy ra, "Nóng" hay "Lạnh" tùy từng gia đình.Mục Tâm sự trên VNEXPRESS có đoạn:
Trả lờiXóa"Gia đình là sự kết hợp người đàn ông và đàn bà không có họ hàng gì cả với nhau, được sinh ra, lớn lên trong 2 môi trường sống khác nhau nên đương nhiên là có nhiều khác biệt. Do vậy, hạnh phúc hay đau khổ là do ta quyết định thôi. Nếu chấp nhận cuộc sống như vậy thì chúng ta tìm niềm vui trong bất hạnh để sống, nếu không thì buộc lòng chúng ta phải thay đổi thôi."
Laizai oách thật, , chắc đổ phải xơ mướp rùi !!!
Trả lờiXóaMướp đắng
Người tình trong mộng của Thu Bồn trách tôi:"Người ta thì chín sông cũng lội, mười đèo cũng qua... anh thì có cái dậu mồng tơi xanh rờn mà không vượt qua được!", tôi không sợ "Giàn lý" nhà tôi nó đổ, nhưng sợ bà xã phát hiện ra dấu vết của gai mồng tơi thì chít, nên đành nói:"Thôi...tha cho anh cho nó lành!" bạn cùng lớp 10G ạ.
Trả lờiXóa