Boric Kornilov
(Người dịch: chưa rõ)
(Người dịch: chưa rõ)
Chỉ có một lần thôi,
Em hỏi anh im lặng,
Thế mà em hờn giận,
Để chúng mình xa nhau.
Biết đi đâu về đâu,
Con thuyền không bến đợi?
Ôi cây xanh tình đời,
Có nghe lòng ta gọi?
Những mùa xuân đã qua,
Tiếng ve về thổn thức,
Gió thổi vào đêm hè,
Kể chuyện mười năm trước.
Chỉ có một lần thôi,
Em hỏi anh im lặng,
Thế mà em hờn giận,
Để chúng mình xa nhau.
Nơi tình yêu bắt đầu,
Cũng là điều khó nhất !
Trái tim dù biết hát,
Nhưng tình đời dễ đâu !
Những đôi lứa yêu nhau,
Có nghe tôi kể lại,
Chỉ một lần trót dại,
Thế mà thành chia phôi.
Chỉ có một lần thôi,
Em hỏi, anh im lặng...
Trong khi tìm tòi về bài thơ này tôi thây có hai người được cho là đã dịch bài thơ là Xuân Diệu và Bằng Việt . Cũng có chỗ đề không rõ người dịch .
Trả lờiXóaTrong thơ có đoạn viết rất Việt nam như : Con thuyền không bến đợi? Tiếng ve về thổn thức,. Giá như có bản nguyên tác bằng tiếng Nga thì thú vị hơn.
Thế thì khi được hỏi... các bạn đừng im lặng nhé.
Trả lờiXóaNhị Ngọc
im lặng là vàng
Trả lờiXóaHT
Theo mình được biết thì đây là bài thơ của Onga Becgon do Bằng Việt dịch!
Trả lờiXóaQuân Biên
có người viết bài thơ này Boric kornilov tặng Onga Becgon. Lại cũng có nghi án bài này do người Việt sáng tác???
Trả lờiXóaBadinh
Lại có nghi án là thơ của Bet-xô-nốp tặng Onga Becgon!
Trả lờiXóaNABT