Thứ Sáu, 20 tháng 5, 2011

Một bức thư ngỏ gửi một người bạn K22

Bạn Ngọc Dung (10A) thân mến,
Mặc dù chưa nhận được câu giải đố của bạn, nhưng tôi rất vui vì đúng như bạn vừa nhắc là Chờ đợi cũng là một Hạnh phúc! Nếu ai biết chờ và biết đợi thì có lẽ Hạnh phúc sẽ không Cong môi từ chối Niềm hy vọng của họ đâu. 
Tôi vừa có ý kiến khen bạn Việt Thu có công sưu tầm bản dịch từ nguyên bản tiếng Nga bài thơ Đợi anh về của Xi-mo-nop đấy. Phải nói là K22 chúng mình nhiều nhân tài thật. 
Tại sao bạn lại sợ bạn MTD đến vậy? Theo mình có lẽ là "Bụt chùa nhà không thiêng", (vậy cái thuở học trò ngây thơ ấy bạn đã "Cảm tình" hơn tình bạn học trò với ai chưa?) vậy nên những buổi ra chơi và tan trường trước đây 40 năm mới nhộn nhịp và sâu lắng khác thường, có những tình cảm hoc trò và hơi trẻ con giữa các bạn của khối 9, khối 10 trường ta, có những giây phút thời gian như ngừng trôi và lắng đọng khi các bạn nắm tay nhau trên núi Nùng trong Bách Thảo, khi mặt trời còn chưa kịp lặn để che đi những e ấp trong buổi hẹn hò đầu tiên của một thời áo trắng... Đấy có lẽ là nguồn cảm hứng cho những áng văn thơ của Hồ Sỹ Bàng (Tâm tư ngày ấy), Nguyễn Thị Mộng Mơ (Nhớ tết xưa - Dạo ấy, các bạn tôi cũng thường vào làng mua hoa ,để được vừa rẻ, vừa đẹp. Tôi còn nhớ, có lần các Chàng ”thiếu gia“ lớp 10H đi vãn cảnh ngắm hoa đã lạc bước vào nhà tôi. Có lẽ, đó là mùa xuân đẹp nhất của tôi với những rung cảm đầu đời…) và để lại câu hỏi cho K22 . Ngọc Hà (Nhớ bạn Y Hòa, Tiễn anh lên đường, Kỷ niệm ngày ra trận - Sau thời gian huấn luyện ngắn ngủi, Bạn được về phép một đêm để vào mặt trận. Chúng tôi lăng lẽ đi bên nhau trên những con phố thân quen Ngọc Hà, Đội Cấn, Điện biên…
"...Bịn rịn tiễn nhau ánh đèn im lặng
muốn nói câu gì mà đường quá ngắn
phố mơ màng như thể bắt đầu say…"
Đêm ấy, thật đặc biệt, tôi không muốn khóc mà mắt cứ cay cay, cổ họng nghèn nghẹn… không phải vì buồn bã yếu hèn mà vì quá xúc động, buổi chia tay này thiêng liêng quá. Tôi sắp phải xa người bạn thân yêu nhất, không biết khi nào gặp lại?), ... Người ấy cũng có mặt trong bài Lũ trẻ sông Ngọc chăng?....
Riêng tôi thì có nhiều kỷ niệm với „Ông bạn vàng“ ấy lắm, vì cùng học Trỗi với nhau từ hồi lớp 5 ở bên Quế Lâm TQ cơ, vui có, buồn có,... đôi khi cũng "tưng tửng và rùng rợn" lắm, nhưng không bao giờ quên các bạn  cùng cái thời học trò ấy. Bạn Phương Thu thì lâu lắm rồi tôi không gặp từ dạo bạn  ấy chuyển vào công tác ở BV Mắt TPHCM. Một người bạn gái xinh đẹp, hiền thục, tốt bụng, dễ mến và thông minh. Cho mình gửi lời hỏi thăm hai bạn ấy nhé. Mình cũng chúc bạn một tuần vui khỏe như ý và trẻ mãi không già,...xứng đáng là một con rồng xinh đẹp dễ thương thông minh của Ngũ long Công chúa (10A) - Ban kèn đồng của Nguyễn Trãi Hà Nội nha. 
Thư chưa dài nhưng chẳng thể hết lời, hẹn bạn Ngọc Dung thư sau nói chuyện nhiều nha.
Thân mến!
Thái Hòa(9H+10G)

2 nhận xét:

  1. Bạn T.Hòa có tâm hồn lãng mạn và trí tưởng tượng phong phú thế.
    Bọn mình thời ấy ngây ngô trong sáng lắm, cũng có cảm tình với bạn này hơn bạn khác nhưng vẫn chỉ là bạn thôi, bọn mình vốn ham học hơn tất cả... không dám nghĩ hoặc nhắc đến từ Y đâu.

    Trả lờiXóa
  2. Hòa thân mến !
    Nếu Hòa thích các bài thơ hay của Nga thì hãy mở các bài của tháng 11/2010 trên blog nhé.

    NgVT

    Trả lờiXóa