Thứ Bảy, 29 tháng 1, 2011

NHỚ TẾT XƯA


Bóc tờ lịch cuối năm lòng tự nhủ : Thế là thời gian lại bắt đầu một chu kỳ mới. NĂM HẾT. TẾT ĐẾN. Chỉ mấy từ đơn giản vậy thôi mà lúc nào cũng khiến người dân đất Việt thấy rộn lên trong lòng bao náo nức. Và người Việt dù đang sống ở trên chính mảnh đất quê hương hay sinh sống ở một nơi xa lắc như Anh, Đức, Áo, Canada… Ắt cũng có lúc chợt lắng xuống sau những vất vả bộn bề và ánh mắt bỗng trở nên xa xăm để thả tâm hồn về nơi quê nhà khi cái Tết sắp đến!

Sau lễ tiễn Ông Công, Ông Táo chầu trời, Hà Nội rậm rịch không khí Tết . Trên mọi nẻo đường, từng góc phố chỗ nào cũng tưng bừng muôn vàn sắc hoa. Hoa rực rỡ trong các chợ, hoa tràn trề trên các cánh đồng ngoai ô, nhưng sôi động nhất vẫn là chợ hoa dọc phố Hàng Lươc. Nào Đào, Quất, Cúc, Mai và các loai hoa muôn sắc màu từ Quảng Bá, Nhật Tân, Ngọc Hà, Vĩnh Tuy…tụ về. Thú chơi hoa tao nhã của người Hà Nội đã có từ lâu đời, ngay ở gia đình tôi, dù sống trong làng hoa, nhưng vào dịp Tết Mẹ vẫn dắt tôi đi chợ hoa Hàng Lược. Mẹ bảo :niềm vui sẽ được đong đầy khi đi chợ hoa, xem người ta mua sắm và tận hưởng không khí ngày xuân . Cũng có người chơi hoa cầu kỳ hơn, họ không đến chợ hoa mà vào tận các vườn nhà trồng hoa để chọn cho mình những bông hoa ưng ý. Dạo ấy, các bạn tôi cũng thường vào làng mua hoa ,để được vừa rẻ, vừa đẹp. Tôi còn nhớ, có lần các Chàng” thiếu gia “lớp 10H đi vãn cảnh ngắm hoa đã lạc bước vào nhà tôi. Có lẽ, đó là mùa xuân đẹp nhất của tôi.với những rung cảm đầu đời…

Tuổi thơ tôi đầy ắp ký ức về một làng hoa - Ngọc Hà, Đại yên. Ở làng hoa, cái Tết dường như đến sớm hơn. Bắt đầu từ tháng Chạp, làng hoa đã nhộn nhịp lắm rồi! Tôi nhớ những buổi sáng sớm mùa Đông, khi còn cuộn tròn trong chăn ấm đã nghe những người đi chợ sớm ríu ran trò chuyện; nhớ ánh đèn khuya vàng vọt hiu hắt từ túp lều của người coi vườn hoa; nhớ những vườn hoa khoe sắc lúc xuân về…Trước cửa nhà tôi, trải dài những luống hoa Thược dược, Lay ơn, Vi-ô-let, Đồng tiền, Cúc…còn có những hoa mang cái tên rất ngộ ngĩnh như hoa Mõm chó, hoa Bướm( dân làng goi là hoa Tưởng nhớ, thứ hoa để gửi cho tình yêu, tình bạn, thứ hoa để ấp vào trang sách học trò mà kỷ niệm) .Trong vườn nhà tôi, Mẹ chỉ trồng mấy thứ hoa quê nhà mộc mạc như: hoa Ngâu, hoa Sói, hoa Nhài, hoa Bưởi, tuy không có màu sắc tươi tắn nhưng rất đượm hương để Mẹ ướp trà. Còn tôi thích nhất hoa Cúc đại đóa, có lẽ bởi chính sắc vàng rực rỡ đã mang “ánh nắng vàng “ phương Nam về sưởi ấm cho mùa đông giá rét và cũng bởi hoa Cúc luôn bầu bạn với các cô gái mới nhớn. Mỗi khi giận dỗi người yêu, người bạn, các cô vừa bứt từng cánh hoa , vừa tự hỏi lòng mình “yêu hay không yêu ; bạn hay không bạn “…Khi cánh hoa cuối cùng rơi xuống đất, cho dù áp đúng vào từ “không yêu”, nhưng nỗi buồn, sự hờn giận bỗng dưng tan biến mất !

Những ngày giáp Tết, hoa rực rở khắp làng, hoa được nâng niu trong đôi quang gánh, hoa theo các bánh xe tuôi chảy vào từng ngõ nhỏ mang sắc xuân đến với mỗi gia đình. Để có được vụ hoa đúng dịp Tết, người làm vườn trải qua bao khó nhọc. Khi thời tiết không mưa thuận, gió hòa, người ta phải cắt giấy báo cũ thành từng dải quấn vào từng ngọn hoa Hồng, hoa Lay ơn để giữ cho cánh hoa không bị táp bởi gió, mưa. Khi trời quá lạnh, nhiều sương muối người ta phải đốt trấu cháy âm ỉ để xua tan cái lạnh giá cho hoa ,cho người trồng hoa. Và đã có một ý tưởng không tồi , khi những bài kiểm tra điểm xấu của tôi ( không muốn phụ huynh biết), cũng được tích góp lại để “may áo” ấm cho hoa.
Làng tôi không chỉ có hoa mà còn trồng nhiều cây lá thuốc Nam: hương nhu, lá sả, ngải cứu, lá nhọ nồi, lá mùi…Nếu có dịp, các bạn đến các chợ ở các thành phố lớn trên đất Việt, hỏi thăm người bán lá thuốc Nam (bà lang vườn), họ sẽ bảo “dân Đại Yên đấy”!

Thật khó quên được hương vị quyến rũ của nồi lá mùi già chiều 30 Tết. Cứ khoảng cuối tháng Chạp phố phường Hà Nội, đâu đâu cũng bắt gặp những chiếc xe đạp chở đầy những bó lá mùi già rong ruổi với mùi hương quyến luyến ...
Chiều 30 Tết , khi việc chuẩn bị cái Tết đã tinh tươm, các bà, các mẹ lại nấu nồi nước lá mùi cho cả nhà tắm gội, như rũ bỏ hết bụi bặm, vướng bận của năm cũ để thanh thản đón năm mới tốt lành. Mẹ tôi bảo: Khi tắm lá mùi mùa xuân, hương thơm của nó ngấm vào cơ thể, làm người ta tĩnh tâm sau bao mệt mỏi của cuộc mưu sinh.

Bây giờ đất nước đổi mới, thú chơi hoa của người Hà Nội cũng khác xưa, người ta chơi đào phai Tây Bắc, và các chậu cây cảnh Bon sai. Trong chợ hoa, xen lẫn các loại hoa quen thuộc còn có những loại hoa kiêu sa mới xuất hiện như Ly; Cẩm tú cầu; Đại hồng môn…Làng hoa Ngọc Hà –Đại Yên cũng không còn nữa, những ngôi nhà mới đã mọc lên trên những ruộng hoa xưa, nắm lá mùi già cũng đang dần bị lãng quên…
Xuân về, lại thấy lòng bâng khuâng, nhớ làng hoa, nhớ nắm lá mùi, nhớ bạn bè, nhớ Mẹ già tần tảo… Nhớ và rất nhớ !...Biết rằng , cuộc sống cần phát triển nhưng sao lòng vẫn mơ về Tết xưa.



Nguyễn thị Mộng Mơ

9 nhận xét:

  1. Cám ơn bạn „Mộng Mơ“. Bạn nhớ và tả cảnh Tết ngày xưa giỏi thật đấy, đã gợi nhớ cho mình về cái Tết của Việt Nam khi mình đang ở tận phương trời xa tít này chẳng thấy không khí Tết đâu cả. Và mình đã cảm nhận được cả không khí nhôn nhịp sắm Tết, nhớ đến nồi bánh trưng luộc và nồi nước mùi già thơm nữa...

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn bạn Mộng Mơ, bạn đã đưa chúng tôi về thăm lại những luống hoa, rặng cúc tần, những làn hương nồng nàn và cả những con người "Tần tảo sớm khuya" của làng Đại Yên của bạn nữa. Vì ở phố Hoàng Hoa Thám nên tôi cũng có nhiều kỷ niệm với làng hoa của bạn. Chúc bạn đón tết Tân Mão vui khỏe và may mắn như ý.

    Trả lờiXóa
  3. Mộng mơ ơi ! Bạn đã viết rất hay và xúc động , tôi cũng đang Mơ màng cung với ‘’ Tết xưa’’ day. Cám ơn bạn nhiều .

    Trả lờiXóa
  4. Bạn Dung & bạn Thái Hòa ơi! mình biêt mùa Xuân có ở khắp mọi nơi, nhưng Tết chỉ có ở quê nhà, nơi xứ người ko có Tết.Chắc các bạn nhớ nhà nhiều lắm! Chẳng có nỗi buồn nào bằng xa quê hương, xa nơi chôn rau cắt rốn của mình, nhưng vì cuộc sống chẳng thể làm khác được...mình gửi tới các bạn chút hương vị của ký ức để các bạn đỡ nhớ nhà ,đỡ thèm Tết mà thôi.Chúc các bạn có cánh Én mùa Xuân để cùng về đón Tết

    Trả lờiXóa
  5. Ngọc Hà ơi,
    Mình cũng đoán ra bài viết này là của bạn, :-).
    Một lần nữa cám ơn Ngọc Hà, mặc dù say xưa với TẾT ở Hà Nội bạn vẫn không quên những người bạn ở nơi xa xôi này. Chúc bạn và gia đình luôn mạnh khỏe và hạnh phúc!

    Trả lờiXóa
  6. Không biết Chàng” thiếu gia “lớp 10H nào đi vãn cảnh ngắm hoa đã làm cho Thiếu nữ Mộng Mơ rung cảm đầu đời , và làm nên mùa xuân đẹp nhất ?
    Lãn mạn thật đấy.
    Trần Nguyễn Tò mò

    Trả lờiXóa
  7. LỜI MỘT THIẾU GIA:

    Xin cám ơn cuộc đời này
    Trao cho anh tình yêu anh ngóng đợi!
    Một khoảng trời vời vợi
    Khi chúng mình cách xa
    Phút bên nhau trên những con đường chao nghiêng lá sấu lá me,
    Im lặng nhìn nhau không nói...

    Trả lờiXóa
  8. Cảm ơn bạn "Mộng Mơ" về bài "Tết xưa", nhân dịp năm mới chúc bạn và các bạn K22+K23 một mùa Xuân có"Hoa đào nở, chim én về, mùa Xuân lại đến. Chúc các bạn nghìn sự như ý, vạn sự như mơ, triệu sự bất ngờ, tỷ lần hạnh phúc!". Thân mến tặng bạn một bài thơ tôi mới sưu tầm:

    "Ngày xưa

    Ngày xưa em trả anh rồi
    Câu thơ còn nợ tình đời còn mang
    Ngày xưa thương con dã tràng
    Một mình xe cát đã tàn tháng năm.
    Ngày xưa một thủa xa xăm
    Em đi hái lá chăn tằm ươm tơ
    Tơ em hong nắng đến giờ
    Áo tơ chưa mặc còn chờ mùa đông.
    Ngày xưa em chưa lấy chồng
    Sao anh không gói nắng hồng sang chơi?
    Ngày xưa giờ đã xa rồi
    Gặp nhau lại ước một thời ngày xưa..."
    Đúng như bạn từng nói:"gặp nhau bây giờ...vẫn như là ngày xưa!" Cảm ơn bạn nhiều. Thân mến.

    Trả lờiXóa
  9. Bài thơ Tặng Mộng mơ

    Vô tình

    Vô tình anh gặp em
    Rồi vô tình thương nhớ
    Đời vô tình nghiệt ngã
    Nên chúng mình yêu nhau

    Vô tình nói một câu
    Thế là em hờn dỗi
    Vô tình anh không nói
    Nên đôi mình xa nhau

    Chẳng ai hiểu vì đâu
    Đường đời chia hai ngả
    Chẳng ai có lỗi cả
    Chỉ vô tình mà thôi

    Vô tình suốt cuộc đời
    Anh buồn đau mải miết
    Vô tình em không biết
    Hay vô tình quên đi...

    (puskin)
    (không biết ai dịch)

    Trả lờiXóa